• BEGONIA •

109 11 0
                                    

Reng

Reng

Reng

Kazutora mệt mỏi nheo mắt, huơ huơ tay để tìm cái điện thoại đang làm ồn đến giấc ngủ ngon của mình.

Cầm điện thoại lên, Kazutora lầm bầm hỏi: "Alo...ai đó, có chuyện gì...quan trọng không?"

Giọng nói bên kia ngưng lại một chút, chợt bật cười. Kazutora ngờ ngợ ra gì đó, nhưng chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy...

"Ha ha, Kazutora. Mày đang ngủ hả, tao làm gián đoạn giấc ngủ của mày sao?"

Kazutora dụi mắt, từ từ ngồi dậy mà định thần. Rồi mới ngạc nhiên gọi lại: "Izana? Là Izana đúng chứ? Mày gọi tao giờ này làm gì thế?"

Bên kia lại bật cười lần nữa, song mới chậm rãi nói: "Ừm, là gọi để hỏi xem ông thần ngủ nướng đang làm gì, nhưng có vẻ tao đoán ra được từ trước rồi nhỉ.."

"Xì ! Đồ tồi, mày mất liên lạc mấy năm luôn nhỉ ! Hồi đó nhớ là chơi thân lắm, xong đi du học là biệt tăm luôn. Thấy ghét thật đó.."

Izana cũng chẳng tức giận, chỉ cố giải thích cho Kazutora hiểu: "Không phải, Ran và Rindou luôn giúp tao báo tin về mày mà. Đừng có lo, tao vẫn luôn dõi theo mày mà. Còn về vụ đi du học, do ba tao đột nhiên bảo kế thừa vị trí của ổng nên tao phải đi thực tập từa lưa ó. Không cố ý bỏ rơi người anh em trí cốt đâu mò"

Kazutora mỉm cười, nhưng lời nói lại hoàn toàn ngược lại: "Ew, mày im không ai nói mày câm đâu Izana..."

Izana cười lớn, song mới luyên thuyên với Kazutora mấy tiếng rồi tắt điện thoại. Kazutora cũng tỉnh ngủ, vội bò vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Kazutora bước chậm rãi xuống nhà với cái bụng đói meo mốc. Có vẻ giờ này Rindou và Ran đã rời nhà rồi, họ có việc quan trọng đi đâu đó mà không thông báo gì với Kazutora. Mà em cũng không quan tâm lắm, cứ xuống chén gói mì trước đã, đói lắm rồi.

Khi bước được nửa cầu thang, em nghe thấy tiếng sột soạt dưới nhà. Bình thường nếu một trong hai người họ ở nhà sẽ không nấu ăn vào giờ này, mà nếu có nấu cũng sẽ vừa nấu vừa xem phim. Sao hôm nay lại yên tĩnh đến khác lạ vậy?

Kazutora bước đi cẩn thận, trực giác mách bảo có chuyện gì đó không bình thường. Và cho đến khi đi đến trước phòng bếp, Kazutora hoàn toàn lặng người khi có một tên, à không...cụ thể là năm sáu tên đang không ngừng lực lọi nhà em.

Kazutora bất động giây lát, rồi nhanh chân nhanh cẳng phi ra ngoài kệ để giày, chưa kịp mang vào đã có giọng nói hét lên: "Nó kìa ! Mau bắt nó lại cho Boss"

Kazutora hết hồn, liền mở cửa phi thẳng ra ngoài trong khi chân không mang giày. Nhưng quan trọng vẫn là cái mạng đã, tiếc rẻ gì một đôi hài...

"Đệt mợ, sao rượt dai vậy. Bọn này tuyển thủ Olympic hả"

Kazutora lượn qua vài con ngõ, nhưng khi quay lại bọn kia vẫn ở đó. Chậc, dai thế không biết !

Kazutora nghĩ về lý do tại sao mình lại bị rượt, Boss bọn nó là ai? Sao tự dưng muốn bắt Kazutora lại?

Đang mãi nghĩ, Kazutora va phải một tên côn đồ, nhưng do thân thủ nhanh nhạy nên em đã may mắn đứng vững. Bọn côn đồ kia quay lại, Kazutora mới thấy rõ một cô bé nhỏ nhắn, mái tóc trắng mềm mại đang bị vây ở giữa. Tay còn ôm chặt lấy một cái thùng carton hơi cũ và bên trong có vài con mèo nhỏ.

[Allkazutora] Bạn TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ