Bar xáu

463 61 0
                                    

Hiện tại Alvar đã 6 tuổi, phải bước vào tiểu học, bố mẹ cũng đã rất lâu chưa được gặp em. Chỉ có vài lần hai người tự thân bay sang Pháp thì em phải gửi Alvar qua nhà Jones

Lần này em quyết định sẽ về Việt Nam ở hẳn, cũng thú nhận với bố mẹ là em đã có con

"Trang? Lần này anh cũng muốn về Việt Nam với em"

"Em định về hẳn"

"Anh biết, anh cũng sẽ chuyển công tác về Việt Nam"

"Vì em quá nhiều rồi" Trang nhìn Jones đáp

"Thôi nào, con nghe được sẽ không hay"

Cách xưng hô của em và Jones sau 6 năm thân mật đã thay đổi. Thân mật và ngọt ngào hơn

"Mẹ ơi, con muốn đi khu vui chơi" cậu bé trắng trẻo, trông rất đẹp trai chạy vào. Đôi chân nó khá cao, nhìn có vẻ cao hơn các bạn đồng trang lứa

Dù ở Pháp nhưng em vẫn không quên dạy nó tiếng Việt, nó rất thông minh nên mới gần 6 tuổi nó đã rõ được 3 ngôn ngữ

"Lát mẹ sẽ dẫn con đi mà, 2 ngày nữa hai mẹ con mình về Việt Nam đấy"

Nó đã nghe mẹ nó kể về Việt Nam rất nhiều, lần này nó sẽ được tận mắt chứng kiến và được ở hẳn. Mẹ nói đấy mới là quê nó

Nghe về Việt Nam nó rất thích nhưng nếu về Việt Nam luôn thì nó sẽ rất nhớ Pháp, đây cũng là nơi nó sinh ra mà

"Sau này mẹ có dắt con về đây nữa không ạ?"

"Khi có dịp" em trả lời câu hỏi của con rất nhẹ nhàng

"Nhưng còn chú Jones ạ?" dù thân thiết nhưng nó biết đấy không phải bố nó, vì mẹ nó bảo nó chỉ có mẹ thôi, không có bố. Dù trước đây Jones đã thử bảo nó gọi mình là bố cho thân thiết nhưng nó vẫn nghe lời mẹ mà không gọi

"Chú cũng sẽ về Việt Nam vơi Alvar đấy" Jones thấy hai mẹ con nói chuyện cũng né đi chỗ khác, vừa nghe nhắc đến tên mình thì anh ta lại chạy đến xoa đầu thằng nhỏ mà trả lời

"Chú sợ Alvar cô đơn ạ?" nó hỏi

"Chú sợ Alvar với mẹ cô đơn" anh ta trả lời nhưng vẫn không quên nhắc đến em

"Được rồi, đợi mẹ soạn đồ xong sẽ dắt con đi khu vui chơi nhé" thằng bé rất nghe lời. Nó biết mẹ chỉ có nó nên rất ngoan vì sợ sẽ làm mẹ buồn

"Con coi tivi ạ?" nó lễ phép xin em

"Được" em thì vẫn loay hoay sửa soạn đồ để về Việt Nam. 6 năm qua đồ cũng quá nhiều rồi

"Anh cũng về soạn đồ" Jones nói rồi tạm biệt em để về soạn đồ. Lần này anh quyết định về với em. Yêu em yêu cả đường đi lối về mà

"Mẹ ơi, con phụ mẹ xếp đồ nha" nó chạy vào chỗ em.

"Sao con không coi tivi"

"Con muốn giúp mẹ cơ. Mẹ để đồ cho con xếp đi ạ" nó ngoan ngoãn bảo mẹ nó làm việc khác, nó luôn muốn giúp đỡ mẹ nó

Cũng rất nhanh đã đến ngày lên máy bay. Em cùng Alvar và Jones đang ở sân bay

Alvar có chút lưu luyến nơi này, nó yêu Việt Nam lắm nhưng nó cũng rất yêu Pháp

Diep Lam Anh's destinyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ