Nem bún

586 62 8
                                    

Giữa đêm em xuống lấy thêm nước, thấy cô ngoài ban công vẫn đang làm gì đó

Bóng lưng quen thuộc, cả căn nhà này cũng rất quen. Em có thể biết mọi chi tiết trong căn nhà này nhưng nhớ tới lại rất đau đầu. Em cũng đành thôi

Lúc đi lên lại nghĩ dù gì người ta cũng nuôi con mình, hiện tại vẫn đang ở nhà người ta

Chắc hẳn cô khó ngủ nên ra ngoài đấy ngồi? Em lấy cốc nước khác rồi đem ra cho cô

"Khụ..khụ. Xin lỗi vì đã làm phiền, tôi thấy cô giờ này vẫn ngồi đây nên đem cho cô cốc nước"

"Ừ, sao chưa ngủ" giọng nói khàn đi nhiều phần vì đã hút rất nhiều thuốc

"Tôi xuống lấy nước uống, thấy cô chưa ngủ. Cô hút thuốc nhiều thế?" em nhìn cái ghế cạnh cô có để gạt tàn

Có rất nhiều điếu thuốc tàn được để ở đấy, em đoán cô hút nhiều vì khi nãy bước ra mùi thuốc lá rất nồng

"Ừ, cảm ơn" cô chỉ cảm ơn rồi lại tiếp tục hút. Hiện tại cả em cũng không làm cô dập đi điếu thuốc trên tay

Trong mắt em người nãy rất đỗi quen thuộc. Rất xinh đẹp, lạnh lùng nhưng lại cũng rất đượm buồn

"Cô có thể tâm sự với tôi" em mở lời

Lúc này cô mới dập điếu thuốc, quay lên nhìn em

"Vấn đề tâm lí thôi"

Ừ, chỉ có em chữa được tâm bệnh cho cô. Đến giờ còn không nhớ cô là ai thì vài lời tâm sự giúp được gì?

"Cô buồn về vấn đề tình cảm sao?" em tinh ý nhận ra điều đó nhưng không nhận ra mình là vấn đề

"Người tôi yêu quên mất tôi. Trước khi quên tôi chưa kịp hỏi là yêu hay ghét"

Lời cô nói làm em cứ ngờ ngợ rằng cô đang chỉ trích em thì phải

Đầu đột nhiên đau nên em cũng tạm biệt cô rồi đi ngủ trước

Đến sáng cô lên phòng gọi em và con dậy. Hôm nay cô làm ngũ cốc cho con, cô và em ăn bánh mì bơ đậu phộng

Món ăn sáng truyền thống kiểu Pháp. Cô được ăn với em vài lần. Lúc là người yêu, lúc gặp lại nhưng có chút oán hận. Bây giờ là hoàn toàn xa lạ, rất khách sáo

"Hôm nay con phải đi học sao?" em thấy con thay đồ đồng phục đi xuống

"Dạ, hôm nay là thứ hai mà mẹ" trông con mặc đồ đi học rất chỉn chu, em bất giác cười

Nụ cười của em được cô thu vào mắt. Hình ảnh đẹp đẽ này cô sẽ luôn nhớ

"Tôi đưa con đi học với được không?"

"Được, ăn xong liền đưa hai mẹ con đi"

Cả nhà cùng nhau ăn sáng, không khí rất gượng gạo. Không ai nói với ai lời nào, chỉ cố ăn cho nhanh

Cô xách cặp cho con rồi cùng em và con lấy xe đi

Chiếc Audi màu hồng này cũng rất quen thuộc với em

"Tôi bật nhạc nhé?" thấy cô gật đầu em liền đưa tay chỉnh công tắc trên bảng điều khiển

Điều này làm cô rất đau lòng. Em có thể nhớ tất cả, nhưng không nhớ ra cô

Diep Lam Anh's destinyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ