Bún mụt

511 44 7
                                    

Em biết mình yếu thế hơn nên nước mắt đã trực trào muốn tuông ra cho hết. Nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt này quá kiên quyết, không có chút tình cảm nào cho em nữa

Em cố nén nước mắt không khóc thì Alvar dậy. Nó tự rửa mặt xong thì đi ra kiếm mẹ

Cảnh cô Lâm Anh đang đè mẹ nó vào tường cũng không làm nó hoảng sợ. Trong đầu nó luôn mặc định cô là người tốt, như thế chắc là đang ôm mẹ nó thôi

Cô thấy nó nhìn thì buông em ra mà đến phía nó đang đứng

"Cô quý mẹ con nên ôm mẹ con ạ?" nó vừa hỏi cô thì đã được nhất bổng lên

"Ôm như thế là yêu, cô cũng yêu con nữa" cô nói chuyện với nó nhưng mắt thì đá về phía em như khiêu khích

Cũng may là nhóc này rất thích cô. À mà phải gọi là con trai cưng chứ không gọi là nhóc được

Hai người một lớn một nhỏ kéo nhau lại ngồi trước tivi. Hôm nay là sáng thứ 7 nên Alvar không cần đi học

"Cô đói quá" lại kiếm cớ rồi

"Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ nấu đồ ăn sáng cho cả cô Lâm Anh nữa ạ" nó vừa nghe cô than đói liền nhốn nháo bảo với mẹ

"Con không sợ người lạ sao?" em bực mình nói

"Cô Lâm Anh không phải người lạ mà, cô ấy là bạn con" nó cứ bênh cô chằm chặp thế em không có lí do đuổi đi. Phải chi nó ghét thì đỡ biết mấy

"Ây da, Alvar có thích cô Lâm Anh không nhỉ?"

"Có ạ"

"Có yêu cô Lâm Anh không?" cô cố tình nói lớn cho người ở trong bếp nghe

"Có ạ"

"Cô nghe không rõ"

"CÓ Ạ" Alvar cũng nói lớn theo ý cô, nó rất thích người bạn này

Nhưng người trong bếp thì đang rất bực mình, con trai mình tự sinh tự nuôi bây giờ 1 tiếng cũng cô Lâm Anh, 2 tiếng cũng cô Lâm Anh. Chẳng nhớ đến người mẹ nó từng yêu thương rồi

"Hôm nay cô đến chơi với con ạ?" nó hỏi

"Cô đến có việc, nhưng con muốn chơi với cô sao?"

"Con muốn chơi"

"Được, nhưng mẹ con có cho cô ở lại không. Nhỡ đang chơi vui mẹ con lại đuổi cô thì sao" làm ra vẻ mặt đáng thương lại đượm buồn nhằm lấy lòng thương cảm của Alvar đây mà

"Mẹ ơi, hôm nay con muốn chơi với cô Lâm Anh" nó nói vọng vào trong bếp. Dù em không cho nó cũng mặc kệ thôi, đây là bạn nó, nó không đuổi đâu

Trong bếp có một người chỉ thầm nghĩ mình đang nuôi dùm con người khác thôi, vừa thấy mẹ ruột nó thì nó liền quên người mẹ ghẻ này

Nhưng trước giờ em luôn tôn trọng quyết định của con, nó lại nhận cô là bạn. Chẳng lẽ em bảo con đuổi bạn con về ngay?

"Đồ ăn xong rồi đây" em bưng ra bàn trước cho con với mình, đang định kéo ghế ra ngồi thì Alvar mới hỏi

"Của cô Lâm Anh đâu ạ?"

Diep Lam Anh's destinyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ