15. Thất Tịch

253 20 0
                                    

#yingfeng

Đêm nay sao sáng, trời quang mây tạnh. Phố xá tấp nập, người người nô nức kéo nhau đi chơi trên đại lộ Thiên Văn. Những cặp đôi tản bộ trên phố, ôm nhau và cầm trong tay những chiếc đèn lồng đầy màu sắc.

Hôm nay là lễ Thất Tịch, nhưng có lẽ tên thợ rèn vẫn còn đang chăm chú làm việc. Ẩm Nguyệt Quân chỉnh lại đấu lạp, băng qua đường mua thêm vài món lót dạ qua đêm, rồi nhanh chóng trở về lò rèn.

Dan Feng đóng lại cánh cổng sau lưng. Tiếng boong boong vang lên đều đặn trong sân. Chiếc đấu lạp và túi đồ ăn được đặt ngay ngắn trên ghế. Y bước vào và tìm thấy Yingxing vẫn còn đang hăng say rèn kiếm bên cạnh lò lửa.

"Yingxing, đệ xong chưa?" Dan Feng nói vọng vào.

"Ẩm Nguyệt." Hắn quệt mồ hôi lên vai áo, cả người nhem nhuốc và ướt đẫm. "Đừng bước vào, trong này bụi lắm. Chờ ta một chút."

Yingxing đặt cây búa xuống và thu dọn đồ đạc. Lửa trong lò đã tắt và hắn mang dụng cụ vào trong nhà. Đứng từ bên ngoài Dan Feng có thể nghe thấy rõ tiếng nước xối. Vài phút sau Yingxing trở lại, mặt mũi sạch sẽ hơn hẳn. Y rút khăn tay ra, lau đi những vệt nước còn đọng lại trên trán và khóe mắt hắn.

"Cám ơn huynh. Mình về thôi." Trong lúc Ẩm Nguyệt còn đang chỉnh lại đấu lạp, Yingxing nhanh tay xách hết hai bịch đồ ăn mà y vừa mua và hăm hở đi ra cổng.

Cả hai băng qua những con phố tấp nập. Khắp nơi rộn ràng tiếng cười nói các đôi tình nhân, tiếng rao hàng của các quán ăn và cả tiếng xì xèo của pháo hoa nhỏ.

"Hôm nay ngày gì mà náo nhiệt thế?" Yingxing hỏi trong lúc quan sát dòng người đông đúc.

"Lễ Thất Tịch đấy." Dan Feng đáp.

"Thật hả?" Mắt Yingxing sáng rực, lấp lánh như sao. "Ẩm Nguyệt, có muốn ngắm pháo hoa cùng ta không?"

Dan Feng chưa kịp đáp, Yingxing đã cúi xuống, vén tấm màn ra một chút. Ánh mắt như ngọn lửa đỏ, ấm áp nhìn về phía y.

"Về nhà ta nhé? Từ cửa sổ phòng ta cũng thấy rõ pháo hoa đấy."

Y khẽ gật đầu, nắm tay hắn và cả hai hướng về nhà Yingxing.

Trong những ngày lễ tết, mọi người thường rủ nhau vui chơi và dạo phố, nhưng cũng có vài người chỉ thích ở trong nhà và tận hưởng cảm giác yên tĩnh. Dan Feng là một trong số đó, một phần y muốn tránh ánh mắt dè chừng và lo sợ của những người xung quanh.

Ai mà lại muốn nhìn thấy Ẩm Nguyệt Quân lạnh lùng trong một ngày vui cơ chứ, y đã từng nghĩ như vậy.

Nhưng rồi y nhận ra, chỉ có người trong tay là nguyện ở bên cạnh y vào những ngày lễ đặc biệt. Yingxing vốn thích đi đây đi đó, hòa mình vào bầu không khí náo nhiệt vui tươi. Vậy mà sau cùng hắn lại cùng y trở về nhà mình. Hắn chưa một lần trách hay giận y, thậm chí còn bảo rằng mình làm việc mệt rồi, chỉ muốn ôm y mà ngủ thật ngon.

Cuối cùng cũng chỉ có mình Yingxing hiểu y nhất.

Về đến nhà, nghe theo lời Dan Feng, Yingxing lên gác đi tắm. Y ở lại trong bếp, lúi húi hâm nóng bánh bao và canh sủi cảo. Dù chỉ có hai người nhưng y đã mua tới ba phần ăn. Ai bảo sức ăn của hắn gấp đôi người bình thường cơ chứ. Mà thôi, ăn nhiều một chút cũng tốt. Hắn đã làm việc trong lò rèn cả ngày rồi. Dan Feng múc nửa phần sủi cảo của mình qua bát của hắn, thầm viện cớ do mình không ăn được nhiều.

RenHeng ~ Chuyện đôi taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ