_Chap8_

5K 404 36
                                    

_______________

- Tôi đã chia tay Dawon rồi.

- Sao lại thế? - Jimin quay sang Taehyung.

- Cô ấy sắp sinh con cho Yoongi...

- Ừm... đáng thương quá... cuối cùng anh cũng chỉ là nhân tình không hơn không kém - Jimin vòng tay qua cổ Taehyung kéo vào khuôn ngực của mình, rồi lại thì thào bên tai Taehyung - Chúng ta sống cùng nhau hơn 2 tháng rồi nhỉ? Cũng cho là người một nhà... nên hãy khóc đi...

- Ừ...

Cậu cảm giác được từng giọt nước mắt ấm nóng dần ướt đẫm cả đôi vai nhỏ. Lúc này Taehyung đã ôm Jimin, vùi cả khuôn mặt vào đôi vai Jimin, khóc.

Taehyung không phải là một chàng trai mạnh mẽ...

Thật thích khi Taehyung ôm cậu mà khóc như thế này. Cuối cùng Jimin cậu cũng có thể thay thế bờ vai của Dawon để anh tựa vào mà khóc rồi.

---------------

Seoul bớt náo nhiệt đi. Bớt đi tiếng ồn của xe cộ, con người và những ngọn đèn LED cũng tắt dần. Taehyung vẫn còn thức để sửa cho xong mấy cái chuyện của công ty. Thật là nói nghĩ phép nhưng anh vẫn không đành lòng nhìn cả công ty rối lên, JungKook em trai không đủ bản lĩnh để lãnh đạo công ty như Taehyung. Chỉ có cái con người ham công việc và lạnh lùng quyết đoán như anh mới đủ khả năng làm lãnh đạo.

Đôi mắt Taehyung đã mỏi nhừ. Nhưng đôi tay và não bộ không đồng nhất với đôi mắt anh. Hai thứ trên hoạt động đầy năng lượng.

Chợt tiếng gõ cửa phòng vang lên cắt ngang dòng công việc của Taehyung. Là Jimin tiến vào cùng một ly sữa trên tay.

- Anh ngủ sớm đi nhé, ngày mai tôi sẽ nấu buổi sáng thật ngon để "Chia tay mối tình sâu đậm" của anh - Trong giọng nói, có ý cười.

- Đang chọc tôi điên lên à?

- Nào dám! - Cậu cười hì hì.

- Hừ... - Taehyung khì mũi, tiếp tục cuối đầu vào công việc - À mà Jimin này...

- Nghe!

- Tôi cần thuốc chữa bệnh...

- Thuốc hả? Có trong hộp y tế không? Tôi đi lấy cho.

- Không... tối nay ngủ phòng tôi là được rồi.

- Vậy tôi là "thuốc" à? - Jimin bĩu môi.

- Đừng nhiều lời, tắt đèn rồi ngủ nào - Taehyung để bút máy vào hộp, đứng lên rồi nhẹ nhàng ôm "cục thịt to tròn Jimin" từ phía sau, kéo cậu lại gần chiếc giường ngủ.

- Lạ nhỉ?

- Tôi... nếu ôm được ai đi ngủ là hết bệnh ngay - Lúc này vừa nằm xuống.

- Vậy ôm gối ôm ý - Jimin phá ra cười to.

- Ôm con người! - Taehyung trong giọng có chút khó chịu - Thôi ngoan một lần ngủ đi.

- Trước giờ tôi đều ngoan mà.

- Không nói chuyện. Ngủ nhanh!

- Nhưng mà...

- Xin đấy! - Taehyung cắt ngang lời của Jimin - Tôi... quá đủ đau rồi...

Jimin cười nhạt, rồi thôi nói nữa, ngoan ngoãn nằm trong lòng Taehyung. Cậu nói nhiều như thế, cũng chỉ vì đang che giấu sự bối rối của mình. Lần đầu tiên, cậu được gần anh như thế, chỉ cần ngước mặt lên một tí là có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp phả vào da thịt. Rồi bên tai cậu là tiếng nhịp tim đập đều đều nữa. Tất cả làm cho Jimin cậu thật bối rối cũng có điểm hưng phấn.

[FanFicBTS] [VMin] Cưới em nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ