[ 1 ] Hoa Sơn

224 30 2
                                    

( Nhắc : Truyện phần lớn lấy bối cảnh 100 năm trước, nên sẽ có rất nhiều nhân vật không có trong nguyên tác )
=================

[ Trung nguyên - Thiểm tây

Hoa Âm - Đại Hoa Sơn phái ]

" Ca ca à...."

" ... "

" Ca ca ơi..."

" ... "

" Ca ca tốt của đệ, ca ca anh tú xuất chúng à"

" ... "

Trong sắc trời thu vào đầu tháng mười, hình ảnh hai tiểu hài tử một lớn một nhỏ dọc trên con đường gạch đi qua các điện cát khiến cho khung cảnh xung quanh càng trở nên linh động. Một tiểu hài tử bước đi từ tốn, trên tay ôm một chồng sách nhỏ. Bộ dạng nghiệm nghị, nhìn thấy vẻ chín chắn hơn so với độ tuổi của bản thân.

Nhưng khi nhìn qua tiểu hài tử nhỏ hơn, cậu lại cứ như một chú chim chích chòe liên tục ríu rít xung quanh tiểu hài tử lớn.

" Ca ca...huynh để ý tới người đệ đệ đáng thương, hiền lành, tốt bụng này của huynh tý được không??? "

" Ca ca à!!! "

" ......rồi rồi, thôi ngay đi, rốt cuộc thì đệ đã phá cái gì nữa rồi" Thanh Vấn xoa mi mắt.

Thanh Vấn - Đệ tử  đời Thứ 13 của môn phía Hoa Sơn. Khi chỉ vừa thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mặt mình, y đã tự khắc thấy có điều gì đó không ổn sắp điễn ra. 

Tiểu hài tử khi nhỏ hơn y tận một cái đầu nhưng lại là tên đệ đệ chuyên gây rắc rối mà Thanh Vấn phải luôn coi chừng. Nó còn chưa tới Hoa Sơn được nửa năm đã gây ra biết bao nhiêu là chuyện.

" Thanh Tử, ra khỏi người ta ngay. Đệ không đi luyện kiếm thì thôi đi. Đừng có ở đây mà ăn vạ như vậy, lỡ các sư huynh, sư thúc thấy đệ lười biếng lại mắng thì đừng trách "

Dù cho lời nói trách móc, nhưng giọng điệu của một đứa trẻ còn chưa vỡ giọng lại chẳng mang lại mấy phần de đọa, đã vậy còn có chút buồn cười khi y bày ra vẻ uy nghiêm.

Thanh Vấn tỏ vẻ rất phiền khi Thanh Tử lúc nào cũng bám tới bám lui trên người mình, chẳng hề có chút phép tắt nào. Nhưng y lại chưa bao giờ đẩy nó ra cả.

Thanh Vấn vẫn như mọi lần mà gõ nhẹ trán nó khi nó nghịch ngợm, rồi sẽ nghe tiếng cười kì kì như đã biết rồi. Lúc nào cũng vậy.

" Đâu phải là đệ đang lười biếng đâu, đệ dù gì cũng tập xong rồi mà. Đệ là đang nghỉ ngơi thôi, nghỉ ngơi một chút sẽ tập ngay!! "

" Rồi rồi..."

Có ngu mới tin là đệ không lười biếng, đệ đến gặp ta chủ yếu vì ở sân tập quá chán thôi. Thanh Tử được cái lại chạy rất nhanh, cứ hể không để ý là biến đi đâu mất.

" Ca ca này, đệ nghe nói sáng nay chưởng môn nhân và sư thúc đã tìm thấy một đứa trẻ ngoài cửa đại môn phải không??? " Thanh Tử cười khúc khích một tiếng, cũng không quên đi ý định ban đầu khi nó đi tìm Thanh Vấn.

Cũng chỉ vừa mới nãy thôi.

Nó vừa nghe loáng thoáng các sư tỷ nói tới. Đã ngay lập tức đi tìm Thanh Vấn để hỏi.

[ ĐN Hoa Sơn Tái Khởi ] Ranh GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ