4; không phải là ảo mộng

6K 482 72
                                        

Ở buổi ghi hình trực tiếp hôm nay, Han Wangho đã gặp được một người, là Park Dohyun, nghệ danh của cậu ấy là Viper.

Cậu ấy là nghệ sĩ solo của một công ty khác, hôm nay là lần đầu họ gặp nhau trong cùng một chương trình. Trước đây, tuy mọi người có hay chạm mặt nhưng đó chỉ là những lần chào hỏi xã giao trong phòng chờ ở các sân khấu âm nhạc.

Có thể nói, đây là lần đầu tiên mà bọn họ thực sự trò chuyện cùng nhau.

Cậu bạn này dù bằng tuổi Han Wangho nhưng lại ra mắt sau em, lại còn không ngần ngại bày tỏ trên chương trình trực tiếp rằng cậu ấy là một fan cứng của em, nên cứ một miệng tiền bối mà gọi khiến em có chút ngại ngùng.

Sau khi buổi phát sóng kết thúc, mọi người đã trao đổi phương thức liên lạc cho nhau và thân thiện chào nhau bằng một cái ôm, nhưng chính điều này lại khiến một cơn sóng vô hình ập đến trong lòng Han Wangho.

Trên người Park Dohyun toả ra một mùi hương rất giống với cái mùi cứ quanh quẩn trong khoang mũi em, lúc em tỉnh dậy sau cơn mộng mị.

Han Wangho hơi khựng người lại, đôi mắt chằm chằm nhìn vào người Park Dohyun, khiến cả GenG trở nên nháo nhào.

"Gì đây? Cậu nhìn đàn em như vậy sẽ khiến người ta áp lực đó, Wangho à?"

Son Siwoo thúc tay vào người em khiến em choàng tỉnh.

"Wangxi luôn bị thu hút bởi những người cao ráo mà."

Lần này lại là miệng của con mèo béo Jung Jihoon.

Han Wangho liếc hai cái người vừa luyên thuyên một cái, miệng lẩm bẩm mắng nhưng cũng không quên giải thích với Park Dohyun đang ngây người ra.

"Là vì trên người cậu có một mùi hương mà tôi khá... yêu thích..." Han Wangho có hơi ngập ngừng khi nói ra mấy từ yêu thích.

Bởi thực lòng em còn không biết người lạ kia và mùi hương này có thực sự tồn tại hay không, nhưng cũng không biết nên thay thế từ yêu thích bằng từ gì, nên đành miễn cưỡng tiếp tục: "...vậy nên tôi đã có chút phản ứng thái quá, xin lỗi cậu."

Park Dohyun xua tay, lặng lẽ cúi đầu mỉm cười.

"Cái này là nhân duyên đấy tiền bối."

Câu nói đùa của Park Dohyun khiến cả đám cười phá lên, Park Jaehyuk còn nói chêm vào một câu.

"Nhân duyên với Han Wangho chỉ giúp cậu ta có thêm một đầy tớ thôi."

"Chắc cậu thiếu đánh lắm hả, Jaehyuk yêu?"

Han Wangho nắm tay lại thành đấm, dứ dứ trước mặt Park Jaehyuk, môi nở ra một nụ cười của tiểu ác quỷ.

Người yên lặng dõi theo cuộc nói chuyện vô bổ nãy giờ chỉ có mỗi một mình main-vocal Choi Hyunjoon. Cậu ấy còn đang nhẩm hát theo một đoạn nhạc rất chăm chỉ như đang chìm vào thế giới riêng của mình.

Quả là không gì có thể ngăn cản được đam mê âm nhạc của main-vocal nhà ta.

"Mọi người có thể về rồi, còn Wangho ở lại nói chuyện với anh một chút."

Fakenut • ABO • Chuyện đu Idol của Chủ tịch LeeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ