~06 giờ 00 phút~
*Reng reng reng*
Tiếng chuông báo thức inh ỏi kêu lên, phá tan khoảng không gian thinh lặng yên ấm của buổi nắng sớm bình minh trong căn phòng ngập tràn tình yêu của Cún và cô vợ nhỏ xinh.
Thu Phương nhẹ nhàng với tay tắt thứ âm thanh khó chịu đang cố gắng làm phiền giấc mộng đẹp của Diệp Lâm Anh."Vợ đi chuẩn bị bữa sáng. Cún iu ngủ ngoan~~~"
Nàng định mở cửa ra khỏi phòng, chợt nhớ ra nếu không có hơi nàng, Diệp Lâm Anh sẽ thức giấc mất.
Lần trước đưa gối nàng nằm cho cô ôm thì cô lại bảo không thơm bằng nàng, giờ nàng biết đưa cái gì cho cô ôm đây?"Ừm...có nên không ta?..." Thu Phương lưỡng lự một hồi cũng đưa ra quyết định, nàng cởi áo, đắp trên người cô. Diệp Lâm Anh cũng hay mặc áo của nàng, còn hít hít ngửi ngửi nữa, chắc sẽ ổn thôi. (Chị Cún giúng biến thái quá nhỉ >.<)
"Ngủ ngoan vợ thương!" Nàng đặt một nụ hôn lên trán Diệp Lâm Anh, rồi mở tủ đồ tìm áo khác để mặc.
Ánh mắt nàng dò xét một lượt quanh tủ, chả có gì vừa ý nàng hết. Diệp Lâm Anh đắp áo nàng thì nàng lấy áo cô thay cho huề vậy. Thu Phương vớ đại cái áo thun đen rồi nhanh chóng đi xuống lầu.
"Dì Châu, dì Vân! Để bữa sáng con làm cho ạ."
"Ơn giời! May quá có mợ chủ giúp, bọn tôi đang không biết khẩu vị bác Hân như nào nên không dám nấu." Dì Châu bất lực thở dài.
"Dạ, hai dì phụ con với ạ."
---------------------------------------------------------------------------------------
Tầm bảy giờ sáng, cả Diệp gia đã tụ tập khá đông đủ ở phòng khách. Bác Hân và bà Diệp đang tâm sự chuyện "đàn bà, con gái" còn ông Diệp thì đang cầm tờ báo trên tay, ánh mắt chăm chú.
"Con mời cả nhà ra ăn cơm ạ." Chiếc đĩa cuối cùng được bày trí đẹp mắt, đặt nhẹ lên bàn ăn, Thu Phương mềm giọng gọi mọi người.
"Chà chà! Nay cái Phương nấu nhiều món quá! Chắc là để tiếp đãi bác Hân bây đúng không?" Ông Diệp tháo cặp kính cất vào hộp, ngồi vào vị trí của mình.
"Dạ vâng."
"Cái tên quý tử lạnh lùng kia đâu? Giờ này mà vẫn chưa chịu dậy?" Bác Hân khó chịu liếc nhìn chiếc ghế trống bên cạnh nàng.
"Dạ để con lên kêu Diệp Anh."
Thu Phương lập tức đứng dậy chạy lên lầu, sao nàng lại có thể quên mất tiểu Cún con đang còn ngáy ngủ trên giường được vậy trời?
Đẩy nhẹ cửa, nàng đi tới chỗ Diệp Lâm Anh, kéo cái áo ra lay người cô."Tiểu Cún con, mau dậy ăn sáng nè!"
"Ưm~~~" Diệp Lâm Anh mơ mơ màng màng, thấy nàng trước mắt liền kéo nàng vào lòng.
"Vợ~~"
"Cún dậy đi, còn ăn sáng nữa! Đừng để mọi người đợi lâu." Nàng cưng chiều véo má cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cún x Cô Gái] Chuyện của nàng và cô
Hayran KurguMột cái fic nho nhỏ về chị Cún và bác Phương. Fic ra theo cảm hứng nơn lúc nèo vui thì có chap mới ha:))) Có một số chap mik lấy idea từ Au: @Lisa_327 (đã được tác giả chấp thuận) ------------ "Em iu, ngồi vào ăn sáng đi!" "Hok!~ Muốn ăn chị!" "Thế...