Chương 4: Đỏ Au.

62 6 21
                                    

HỒI ỨC NHUỐM MÀU ĐỎ SON.

Chương 4: Đỏ Au.

Couple: Minh Dạ x Tang Tửu.

.

Ngày hôm sau, Tần Hoài Minh, Trang Khuynh Tửu và Tần Hoài Mẫn cùng nhau đi thăm Cà Rốt.

Vì không phải ngày Thanh Minh nên khu nghĩa địa rất vắng vẻ, chỉ có nhà họ và một thanh niên người nhà m.ộ bên cạnh.

Lâu ngày không tới cỏ đã mọc um tùm, m.ộ không có bài vị, chỉ là một ụ đất thông thường.

Tần Hoài Minh và Trang Khuynh Tửu tự mình dọn cỏ.

Hoài Mẫn quỳ xuống đất, lấy đồ chơi của mình ra đặt phía trước m.ộ, lầm bầm. "Đệ đệ, đây là đồ chơi hoàng gia gia mới cho huynh, nay cho đệ luôn đấy. Chơi vui nhé!"

Trang Khuynh Tửu nghe vậy bật cười, tâm trạng cũng thoải mái hơn không ít, nàng nhắc nhở. "Mẫn Nhi đứng lên đi con, quỳ dưới đất sẽ dơ y phục đấy."

"Con không sao mà."

Sau khi dọn cỏ xong, nàng lấy trái cây và ít điểm tâm ra đặt trước m.ộ, rồi thắp nhang.

Không biết Mẫn Nhi lấy đâu ra một củ cà rốt nhỏ, cậu nhóc đào đất ra rồi cắm nó xuống đất gần m.ộ. "Cà rốt à, lớn lên thật nhanh để bảo vệ đệ đệ Cà Rốt của ta nhé. Trông cậy vào ngươi cả đấy."

"Cà rốt đã đào lên rồi thì không lớn thêm được nữa đâu con, nếu con muốn thì phải trồng loại cây khác, trồng bằng hạt giống chúng sẽ cao lớn hơn cả cà rốt, vậy thì mới bảo vệ em trai được." Tần Hoài Minh vừa phủi đất trên y phục vừa nói với Mẫn Nhi.

"Vậy lần sau con sẽ tìm hạt giống tới trồng, con sẽ trồng một cây thật là to để che mát cho em trai. Vậy con trồng cây thông hay cây bách được không ạ?" Mẫn Nhi vung vẩy hai tay.

"Nói người làm tìm cho con, đừng trộm cà rốt trong nhà bếp nữa." Tần Hoài Minh dịu dàng xoa đầu cậu nhóc.

Mẫn Nhi thấy bí mật của mình bị cha nhìn thấu, ngại ngùng cúi đầu, dụi dụi mặt vào người Hoài Minh.

Nghe hai cha con nói chuyện, Trang Khuynh Tửu lén lau nước mắt.

Cả nhà ở lại cho tới khi nhang tàn mới quay về. Lúc về, tâm trạng Trang Khuynh Tửu đã tốt hơn.

...

"Không nghe nhầm chứ?" Trì Dạ đang ngồi uống trà, nghe thuộc hạ nói xong tách trà trong tay liền rơi xuống đất, vỡ choang.

"Lúc đó thần ở ngay bên cạnh nên không thể nhầm được ạ." Giám Binh cúi đầu.

Mặt mũi Trì Dạ đỏ bừng, cố siết chặt tay để ngăn không cho tay run thêm nữa. "Không thể nào ... không phải như vậy đâu ... "

Giám Binh ngồi xuống đất nhặt tách trà đã vỡ lên, cẩn thận không để Trì Dạ bị thương.

Trì Dạ đứng dậy, loạng choạng vài bước rồi ngã phịch xuống đất, may mắn không trúng chỗ tách bể.

Giám Binh đang dọn mảnh vỡ vội vàng buông tách trà trong tay ra, vọt lại đỡ Trì Dạ ngay nhưng vẫn không kịp.

Trì Dạ nắm chặt lấy áo Giám Binh, nói không nên lời. Đột nhiên Trì Dạ ho mấy cái, m.á.u văng ra dính một ít lên tay áo cả hai.

[Dạ Tửu] Hồi Ức Nhuốm Màu Đỏ Son.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ