Chapter 4: 11 năm sống trên đời lần đầu bị ăn đòn

2.8K 282 12
                                    

- Mấy đứa biết chơi 1,2,3 không. - Kiwi hỏi.

- 1,2,3 là sao hả anh Kiwi. - Bé Mía hỏi.

- Mía ngoan, lại đây anh sẽ giải thích cho nghe. Trò này đơn giản lắm ví dụ anh là người bị nhé anh sẽ đuổi theo các em. Nếu anh chạm vào người các em thì các em sẽ thay thế vị trí của anh,các em bị. Để không bị,trước khi anh chạm các em nói đủ ba chữ ví dụ như là...

- Kiwi xấu trai. - Trà Xanh mỉm cười.

- Nếu các em nói Trà Xanh xinh đẹp là các em thua. - Kiwi tường tận giải thích. -Bởi vì có 4 chữ. Các em chỉ được nói đúng ba chữ thôi. Hiểu chưa.

- Dạ rồi. Chơi đi anh Kiwi.

Đám nhỏ nhao nhao.

- Chơi không. - Kiwi quay sang hỏi Trà Xanh.

- Chỉ là trò chơi thôi mà. Sao lại không chơi.

- Tốt mấy đứa chị Trà Xanh đồng ý bị rồi kìa. - Kiwi hét to.

- Mày...

- Ê cô Ngọc Thư bảo trẻ con không được xưng là mày tao. - Táo vỗ vai Trà Xanh

- Xì. - Con bé trề môi.

Ừ thì chơi, con nít mà chạy nhanh quá vấp té. Đấy con bé ham vui chạy cho té để rồi giờ ngồi đây nhìn đám nhóc lăng xăng chạy. Buồn thế không biết mỗi lần nhìn xuống đầu gối bị trầy,lấm tấm máu là nổi buồn lại trào dâng.

- Đau quá.

Mắt nó rưng rưng hồi nãy không sao tự nhiên bây giờ rát quá. Muốn khóc dã man nhưng trước giờ hình tượng của Trà Xanh là manly bây giờ khóc mất mặt lắm.

- Đau thì khóc đi nín nhịn làm gì. - Kiwi mồ hôi nhễ nhại chạy lại phía nó.

- Không đau. - Nó hét lên.

- Trà Xanh ngoan,đau thì khóc sẽ không sao đâu.

- Không đau.

Một giây sau, mắt nó đỏ hoe, một giọt nước rơi xuống rồi hai giọt rồi n giọt. Trà Xanh khóc to.

- Ây ây nói vậy thôi đừng khóc,tôi sợ nhất là nước mắt con gái ý. Đừng khóc. Táo lại đây nhanh lên. - Kiwi gọi,cả đám ngừng chơi chạy lại.

- Sao vậy.

- Chị Trà Xanh làm sao vậy.

- Chị ơi đừng khóc.

Mỗi đứa một câu để an ủi.

- Đau... hức ... quá ...hức. - Trà Xanh nước mắt nước mũi tèm lem nói.

- Anh Kiwi làm chị ấy nín đi. - Mía nói, đám con nít nhao nhao hùa theo.

- Đúng đúng Kiwi làm Trà Xanh nín đi.

- Cái này. - Kiwi bế tắc 11 tuổi đầu đã an ủi con gái bao giờ đâu.-  À Trà Xanh này, tớ mua pudding cho cậu nhé. Vẫn khóc. À tớ gọi cậu là tỷ tỷ nhé. Vẫn khóc. À tớ nhường tivi cho cậu nhé. Vẫn khóc. Tớ thua cậu rồi, nín khóc đi mà.

Trà Xanh và KiwiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ