256. Chu Ôn tóc bạc

257 33 3
                                    

Trả req cho VNgc44179, sinh tử văn ngòn ngọt để cuối tuần thêm vui vẻ XD

***

Đối với Chu Tử Thư, cái gọi là hạnh phúc vẹn toàn thường không kéo dài. Thuở nhỏ cẩm y ngọc thực chưa được bao lâu thì cha mẹ rời bỏ hắn, trước khi lần lượt nhắm mắt xuôi tay đã gửi gắm hắn cho sư phụ. Hắn ở Tứ Quý sơn trang được một thời gian thì sư phụ cũng buông tay nhân gian, giao lại cho thiếu niên non nớt như hắn cả một đời tâm huyết của người. Hắn dẫn theo các huynh đệ thuộc hạ đến nương nhờ Tấn vương, khí thế bừng bừng theo đuổi một lí tưởng xa vời, để rồi phải tiễn đưa đến người cuối cùng của Tứ Quý sơn trang. Rút lui với tấm thân đã đóng Thất khiếu Tam thu đinh, hắn chỉ định tận hưởng chút thời gian ít ỏi trước khi xuống hoàng tuyền tạ tội với mọi người thì gặp được Ôn Khách Hành.

Ánh sáng, tri kỉ, tiểu Chân Diễn của hắn. Cũng là toàn bộ lẽ sống của hắn.

Những tưởng hạnh phúc mãi mãi đã nắm được trong tay, nào ngờ được vì ân oán giang hồ, vì lòng tham của những kẻ ngụy quân tử mà hắn suýt mất đi tất cả lần nữa.

Chu Tử Thư biết bản thân đã gây ra rất nhiều tội ác, đây chỉ là quả báo hắn phải chịu mà thôi, phải ngày ngày lo sợ mất đi ái nhân, cùng cái kết cục cô độc một mình suốt đời. Thế nhưng khác với những lần trước hoặc là trốn chạy hoặc là yên lặng chấp nhận, hắn sẵn sàng giãy giụa và đấu tranh.

Bởi vì lão Ôn của hắn, với mái tóc bạc trắng cùng hơi thở yếu ớt không thể lo nổi thân mình vẫn cố bám lấy tay hắn mà nói, ta muốn sống thật lâu cùng với A Nhứ.

Ôn Khách Hành vẫn luôn có ý chí cầu sinh rất mạnh, y chịu đủ khổ cực cũng không hề nản chí, nhờ thế mới có thể sống sót trong Quỷ cốc rồi leo lên tới chức vị Quỷ chủ. Lần duy nhất y buông tay, chính là khi y muốn đổi mạng cho Chu Tử Thư.

Nhưng Diệp Bạch Y và Đại Vu đã vớt được cái mạng của y về, A Nhứ của y vẫn bình an, thế nên y dù bị đau đớn do đứt gãy kinh mạch giày vò liên miên cũng chưa từng bỏ cuộc. Ngay cả khi sốt cao mê man y cũng lại là người trấn an hắn, nói rằng rồi họ sẽ sớm vượt qua mọi thứ, nắm tay nhau đến già.

Sức khỏe của Ôn Khách Hành ngày một tốt lên, cơ thể y đã có thể hồi phục gần như người bình thường. Trái tim luôn treo lơ lửng của Chu Tử Thư cuối cùng cũng được hạ xuống, hắn bắt đầu có chút lạc quan hơn vào tương lai của hai người, đắm chìm trong niềm vui mất đi tìm lại được để rồi một lần nữa sợ hãi đến run rẩy, cảm tưởng như cả bầu trời sụp đổ.

Ôn Khách Hành mang thai.

Có thể là do Lục Hợp thần công, Ô Khê đã nói như vậy khi bắt mạch cho Ôn Khách Hành. Khó mà khẳng định được, vì suy cho cùng trong quá khứ có mấy người tu luyện được môn võ này, huống hồ là hai người lưỡng tình tương duyệt cùng sống sót như bọn họ.

Và lần đầu tiên sau rất nhiều năm, Chu Tử Thư cùng Ôn Khách Hành cãi nhau.

Phản ứng của Chu Tử Thư có chút cực đoan nếu không muốn nói là điên cuồng, nặng lời to tiếng đến quỳ xuống khóc lóc cầu xin bên chân Ôn Khách Hành mỗi ngày, không ăn không ngủ mà cứ nhìn chằm chằm y sợ rằng chỉ giây sau y sẽ khó sinh mà chết. Nếu không phải vì biết hắn có nội công vô địch thiên hạ thì ai cũng lo hắn chẳng sống nổi tới lúc Ôn Khách Hành sinh con mất.

Đoản văn Chu Ôn 2 [Sơn hà lệnh]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ