Đức Trú
Do ăn ở đóHotboy
Kẹme t ☺️Hai tư ka
Tao để ý làCủ gừng
Nói đi anh đừng sợHai tư ka
Con nhỏ học chung khoá với quanh
Sao nó cứ đeo đeo qanh dị bâyDõn
À mỹ hà đó hả
Nhỏ đó thích qanh mà
Bữa mới gửi thư tt đóCủ gừng
Gòi qanh đồng ý luôn hả
Mà nó đeo đeo qanhDõn
Khùng quá bé
Qanh thích Duy mà
Ghét nhỏ đó lắm ko có chút thiện cảm luôn íiiiU mee
Gòi mắc dì nó đeo theo qanhDõn
Nghe đâu nó cố chấp😮💨Thanh An
Hong ấy qanh theo nhỏ j đó luôn đi
Đức Duy của t :))Hotboy
Đéo đéo đéoHai tư ka
M đâu hiện lên vậy:)Hotboy
Đang ngồi học gặp nó nên né vộiDõn
Gòi m đang đâuHotboy
Đang trên đường lên tvCủ gừng
Ây ấy có cơ hội ghi điểm với cr
cho anh qanh nèHotboy
Nói luôn emCủ gừng
Duy vừa bảo có bài tập khó ấy
Lên tv giúp liền đi anhhHotboy đã hoạt động 1p trước
Đức Trú
Coi ảnh nhanh kìa:))U mee
Có cơ hội là ảnh tới liềnCủ gừng
Lên trển mà bị phũ heĐức Trú
Cười vô mặt ổng:)Hai tư ka
Mấy đứa rảnh quá đéo đi học àCủ gừng
Đang học nè anh
Hơi bị chămU mee
Ê hay xíu lên thư viện với Duy nhểĐức Trú
Nghe hay đóoCủ gừng
Chốt chốttt———————
*tại thư viện *"Nhà em và nhà anh cũng gần mà nằm xuống đi em đ- đụ má hết hồn ...anh bị điên hay gì"
Đức Duy đang vừa giải bài vừa ngân nga câu hát thì có một người đột nhiên xuất hiện đến chen ngang không ai khác là Quang Anh
" em hát bài gì đó"
Quang Anh ngồi xuống kế kế bên nhận ra lời bài hát quen thuộc nên tò mò"Em hát bài gì kệ em không -liên -quan - đến -anh !" Đức duy nhấn mạnh từng chữ
"Thôi mà anh xin lỗi , em không có ngốc đừng giận anh nữa"
Quanh Anh nhận thấy Đức Duy vẫn còn giận chuyện lúc tối nên mở lời xin lỗi em nhỏ , hơi vô lý nhưng mà thôi không sao vì đó là em nên anh chấp nhận hết"Bài nào khó đâu anh chỉ cho"
thấy Đức Duy không trả lời mình mà cứ chăm chăm vào nhìn sách nên anh tiếp tục hỏi"Thôi không cần....nãy giờ có ai đó lườm em cháy mắt ra kia rồi"
Đức Duy nói vừa liếc nhẹ sang cô gái ngồi cách đó không xa cứ nhìn qua phía này từ lúc Quang Anh vào đến giờ
BẠN ĐANG ĐỌC
[RhyCap] 𝙃𝙚̣𝙣 𝙂𝙖̣̆𝙥 𝙀𝙢 𝘿𝙪̛𝙤̛́𝙞 𝘼́𝙣𝙝 𝙏𝙧𝙖̆𝙣𝙜
FanfictionLàm sao để thấy em cười nhờ hoa hồng hay là điểm mười nhờ Còn anh khi nào vui cười à ? Là khi hai ta về một nhà.