Quả báo

16 7 0
                                    


Minh Trí từ sau khi sinh, cậu dường như trưởng thành và hiểu chuyện rất nhiều. Cậu bây giò có về thăm nhà cũng không ai ngó ngàng gì cả. Cậu hay bồng con gái nhỏ về thăm tía có khi cả tháng mới về. Dần dần cậu về ở bên nhà của mình luôn. Không quan tâm chuyện bên nhà họ Cao nữa. Vì bên ấy có cần cậu đâu.

Bé Bông được cậu chăm rất kĩ, cố gắng cho con ăn con uống, mà từ từ con bé có da có thịt, tóc lại mọc ra nhiều. Mới 11 tháng con bé đã vịn tường bước 1 2 bước rồi. Mọc được 8 cái răng nữa chứ. Tía của cậu thích con bé, còn nói mai mốt lớn lên sẽ xinh đẹp lắm.

Cậu hồi trước học hết lớp 12, cậu biết tiếng Pháp, nên cậu xin một chân làm thư kí đánh máy cho quan Tây. Mà trùng hợp công việc này là nhờ Phạm Anh giới thiệu. Cậu có gặp Trần Linh mấy lần, cũng chào hỏi đôi câu, Trần Linh bây giờ đối xử với Phạm Anh quan tâm hơn trước rất nhiều. Con trai đầu lòng của Trần Linh nhỏ hơn bé Bông sáu tháng, đặt tên là Trần Khánh Minh. Thằng bé nét mặt giống Trần Linh như khuôn. Gia đình ba người nhìn hạnh phúc, cậu cũng mừng cho thầy Trần.

Bá Sương từ ba tháng trước hai chân đau buốt, tê nhức kinh khủng, đi lại khó khăn. Bây giờ đứng lên ngồi xuống rất yếu. Cũng chỉ mới 30 tuổi mà xương cốt như mục rã hết. Hắn cho người chở đi bắt mạch cũng không rõ bệnh gì. Kê đơn về nấu thuốc uống không hết. Chạy chữa nhiều thầy không được gì luôn.

Ông hội đồng Cao bây giờ về vườn rồi. Chuyện trong nhà chẳng quan tâm nữa. Có thời gian rảnh là đi chơi chim chơi cá chơi đánh cờ với mấy ông hương chức trong làng. Mấy bà vợ bây giờ đâu ý kiến được gì, chỉ lo nịnh nọt lấy lòng Tố Như . Mặc dù Bá Sương là người thừa kế nhưng vì bệnh tật quấn người nên mọi quyền hành là do Tố Như nắm giữ.

- Cha ơi, con đói !

Cao Bá Minh ba tuổi lẫm chẫm đi vào phòng của Cao Bá Sương kéo áo cha mình. Thằng bé càng lớn càng giống hắn.

- Sao không bảo mẹ ?

- Chú Ba chở mẹ đi coi hát đình rồi.

- Cái gì? Mẹ nó. Con đi gọi thằng Ất qua đây cho cha biểu.

- Dạ

Cao Bá Minh mang tiếng cháu đích tôn chứ có được mẹ yêu thương đâu. Cha bị bệnh nằm một chỗ không tính, mẹ suốt ngày chưng diện mua sắm đủ thứ không có ngó ngàng đến bé. Mỗi lần đói bụng xin cơm ăn là bị mẹ đánh, mẹ lấy chổi lông gà đánh rất đau. Dần dần bé không dám đến gần mẹ.

Hôm nay ngày giỗ dì ba Thu, Minh Trí dẫn bé Bông về thắp nhang cho dì. Ba năm nay cậu thay da đổi thịt không ít. Làm thư kí cho quan Tây tiền lương cũng khá. Lại thêm quan thấy cậu nuôi con gái nhỏ, vợ của quan hay cho quần áo, bánh kẹo, còn dẫn Bông đi chơi chỗ này chỗ kia. Cuộc sống của cậu bây giờ khá là hạnh phúc vui vẻ.

- Ba ơi, anh Minh kìa.

Lâu lâu cậu về đây có gặp con trai Tố Như. Thằng bé rất dễ thương và lanh lợi. Chỉ có điều nhìn gầy yếu cứ như bị thiếu ăn lâu ngày.

- Anh ơi, em với ba về thắp nhang cho bà Ba. Em có mang bánh kẹo cho anh nè. Này là của bà quan cho em đó.

- Chú Trí !

Như lục bình trôi (ver DewNani)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ