11. Lần theo dấu chưn

6 2 0
                                    

Có tiếng động bên buồng chị. Giống như tiếng người khẽ hét lên?

Lo lắng kẻ đột nhật hôm qua đã trở lại, em mau chóng đốt đèn chạy sang xem thử là ai. Đến lúc nầy em chẳng quan tâm có nguy cơ gì sẽ xảy đến với em nữa. Nếu nó mà nhờn thì em sẽ cứng với nó. Đừng đánh giá thấp tinh thần bất ổn của em mấy ngày vừa qua.

Chưn giả em đã tháo ra trước khi ngủ không có thời gian đeo vì sợ chậm trễ thì kẻ gian sẽ tẩu thoát mất. Em vịn tường, từng bước cà nhắc tiến về buồng chị.

Vén rèm lên, bên trong có những hai người.

Anh Phong đang cầm đèn rọi kẻ đương đứng cạnh bàn làm việc.

Qua vai ảnh, em thấy một người đờn bà khá quen mắt. Bả sững người nhìn bọn em bắt quả tang bả tại trận, không dám ho he lời nào.

Em gọi tên anh Phong, hỏi tình hình, nhưng ảnh không trả lời em mà chỉ nói với người kia rằng, nếu bả mà trốn thì sẽ phải chịu tội nặng và không được nhận khoan hồng từ pháp luật.

Người kia nghe rồi xụi lơ, không phản ứng nữa.

Lúc nầy, anh Phong nhoài người ra sau đưa em cái đèn, mắt vẫn không rời người đờn bà kia. Cũng vì tâm lý phòng bị, em cứ đứng ở ngoài cửa, chắn lối thoát thân của bả. Thiệt ra cũng chẳng cần thiết lắm, ngữ như em thì chặn được ai trong khi anh Phong lớn tướng đang hùng hổ tiến về phía bả. Anh Phong giữ hai tay bả sau lưng và đẩy bả lại chỗ em. Nương theo ánh đèn le lói nhìn đôi mắt bả, bây giờ em mới nhận ra đây chính là người đờn bà trộng tuổi em thấy hồi hôm kia ở đất thổ mộ.

Khi em nhíu mày, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì anh nói: đây chính là bà Kế Hiền Hai.

À, dĩ nhiên rồi, còn ai trồng khoai đất nầy. Vậy cũng tiện quá, tốn công đi tìm thì không thấy, bây giờ bả tự đến nộp mình.

Em vừa xin chị phò hộ tối qua thì giờ đã có kết quả rồi, chị linh thiêng thật chớ... Vậy hẳn là chị có nghe lời em nói. Tốt rồi, tốt rồi. Cứ dõi theo em đi nhớ.

Quay lại vấn đề nào.

Khi anh Phong đẩy bả ra ngoài, ánh mắt bả sượt qua em ở ngưỡng cửa. Một ánh nhìn lạnh lùng, thờ ơ. Rồi bả quay đi.

Trong đêm khuya, em và anh Phong giải bà Kế Hiền ra nhà việc đóng trăng. Chúng em phải bịt miệng bả lại và lén lút lấy xe hơi của anh đi. Sự việc còn phức tạp, chưa rõ đầu đuôi, do đó chúng em không để ai biết hết.

Trên đường đi, chẳng ai nói với ai câu nào. Tất cả đều mang trong mình tâm tình phức tạp, chờ tĩnh tâm mới có thể động khẩu.

Quẹo tới trước cửa nhà việc, anh Thường Xuyên Hồ em gặp hồi sáng chạy ra tiếp. Người nầy sáng làm ruộng, tối đi thường trực, chẳng biết ngủ khi nào. Ảnh đỡ bà Kế Hiền Hai từ tay anh Phong và hỏi chuyện tình hình.

Anh chỉ nói đơn giản rằng bả đột nhập bất hợp pháp thôi, không biết mưu đồ là gì. Nhờ quyền thế và cái danh trạng sư, anh Phong nói vài câu với người Thường Xuyên là được tự mình hỏi cung bà Kế Hiền.

Thú thiệt với chị, giờ nầy em mệt mỏi lắm rồi, mắt không mở nổi nữa. Lúc hai người kia nói chuyện, suýt chút nữa thì em đã gục xuống bàn mà ngủ. Nhưng chị thấy đấy, đến nước nầy thì ngủ nghê gì được. Nghi phạm đã nằm trong tay rồi.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 13 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Duyên Gái] Tâm Tình Gởi NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ