Chương 9

575 70 5
                                    

Buổi tối 7 giờ, màn đêm đã buông xuống, trên đường xe đi tấp nập, vừa đến lúc tan tầm phố xá đông đúc, phía xa xa đèn đường đã bật lên.

Lee Minhyeong mới xong việc, vội vàng về biệt thự tìm Hyeonjoon, lúc này bị chặn phía trên cầu do có sự cố, phiền đến muốn chết, nhịn không được móc di động ra gọi điện thoại cho Hyeonjoon.

Loại này tâm tình này cùng năm đó anh theo đuổi Hyeonjoon có chút tương tự. Đương nhiên, Lee Minhyeong cũng không cảm thấy chính mình nên cùng Hyeonjoon một lần nữa bắt đầu, anh cũng không có ý khác, chính là muốn nghe xem giọng nói của Hyeonjoon.

Kết quả gọi ba cuộc điện thoại, không người nghe, nhắn tin cũng chẳng ai xem. Lee Minhyeong sắc mặt hơi trầm xuống, lấy ra một điếu.

Không quá hai giây, anh lại đem điếu thuốc nhét trở lại hộp,vẫn là tính tí nữa nếu ngửi được anh một thân đầy mùi thuốc, tao hóa kia khẳng định trốn tránh không cho anh chạm vào.

Đại khái hơn hai mươi phút sau, dòng xe cộ rốt cuộc cũng di chuyển, nếu không phải bởi vì biển cấm chạy nhanh, nơi nơi đều là camera giám sát, Lee Minhyeong nhất định phi như bay mà về nhà.

Gần đến 8 giờ, Lee Minhyeong trở lại biệt thư, vừa mở cửa đã thấy bên trong đen như mực, bật đèn lên mới nhìn thấy Hyeonjoon cuộn tròn ở trên sô pha.

Đại khái là bởi vì quá mệt mỏi, Hyeonjoon ngủ thật sự ngon, không bị động tĩnh mở cửa của Lee Minhyeong đánh thức.

Cậu an tĩnh ngoan ngoãn mà nhắm hai mắt, ánh đèn chiếu lên gương mặt trắng nõn lại tinh tế, môi đỏ hồng, môi dưới so môi trên dày hơn một chút, nhìn thật mê người, làm cho người khác rất muốn làm bậy, hôn lấy không dứt.

Lee Minhyeong cơ hồ mê muội mà nhìn chằm chằm người trên sô pha, nghĩ thầm, nếu lúc tỉnh dậy Hyeonjoon cũng ngoan ngoãn như vậy thật tốt, anh khẳng định luyến tiếc không cùng cậu ly hôn.

Trong một khoảnh khắc, Lee Minhyeong có điểm hối hận khi ký tên vào tờ giấy ly hôn kia, nhưng cái ý niệm này cũng chỉ là trong nháy mắt liền biến mất không còn thấy bóng dáng.

Trên sàn nhà mảnh vỡ bình hoa đã được dọn sạch sẽ, Lee Minhyeong cố tình đi nhẹ bước chân, đi đến trước mặt Hyeonjoon, muốn ôm cậu về phòng đi ngủ.

Ai ngờ tay đụng tới bả vai Hyeonjoon, Hyeonjoon bỗng chốc mở mắt ra, trong mắt còn có chút buồn ngủ cùng mờ mịt, ngay sau đó trở nên thanh tỉnh, một phen đẩy Lee Minhyeong ra.

"Đừng chạm vào tôi." Cậu ngồi dậy, lãnh đạm mà nhìn Lee Minhyeong, "Tôi tuyệt sẽ không làm tình nhân của anh. Anh quản không được nửa dưới người, liền đi tìm hôn thê của anh mà làm."

Lee Minhyeong khó có thể giữ được bình tĩnh, cũng không sinh khí, vẻ mặt nghiền ngẫm mà nói: "Vậy được, tôi không chạm vào cậu, tôi cho cậu ba ngày suy xét cẩn thận. Bất quá ..."

"Bất quá cái gì?" Hyeonjoon nhíu mày.

"Ba ngày sau tôi nếu không nghe được đáp án vừa lòng, cậu sẽ biết hậu quảTôi khuyên cậu ba ngày này nên suy nghĩ kĩ việc gì nên làm, việc gì không nên làm, đâu là điều có lợi, đâu là có hại."

[Guon] Truy thêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ