( Báo động trước: Văn là lẫn nhau công, chương này Tiểu Trác đại nhân khắc phục khó khăn ~ )
Văn Tiêu từ sáng sớm liền ở bên hồ nước cho cá ăn, chờ Bùi đại nhân tới, còn có Bạch Cửu yêu thích ngủ nướng.
Tuy rằng không thấy Triệu Viễn Chu nhưng chỉ vượn trắng kia thường xuyên xuất quỷ nhập thần, sẽ tự động xuất hiện. Điều kỳ quái chính là không thấy Trác Dực Thần, người thường dậy sớm mỗi ngày để luyện kiếm.
Nàng chụp sạch sẽ thức ăn cho cá trên tay, định đi xem chuyện gì đã xảy ra với Tiểu Trác.
Liền thấy Trác Dực Thần cầm Vân Quang kiếm, mặc một thân võ phục lam kim nhanh nhẹn dáng người đĩnh bạt xuất hiện ở trong sân. Chỉ là dưới mắt có một đạo hắc thanh, trông có vẻ không hợp lắm.
"Tiểu Trác, tối hôm qua không ngủ ngon sao?" Văn Tiêu quan tâm rót cho hắn một chén trà.
Trác Dực Thần cảm tạ, cầm tách trà lên, hắn còn chưa kịp uống đến miệng, đã bị một bàn tay tiệt hồ. Chính là chỉ vượn trắng khoan thai tới muộn thoạt nhìn y đang có tinh thần phấn chấn.
"Ngươi sẽ không tự mình đổ sao?" Trác Dực Thần bàn tay không nắm thành quyền dừng ở trên bàn. Trừng mắt nhìn đầu sỏ gây làm hại hắn cả đêm không ngủ ngon, khi Triệu Viễn Chu chui vào ổ chăn của hắn và ôm hắn, hắn căn bản không ngủ được!
"Tiểu Trác đại nhân không cần khách khí, ta rót cho ngươi cũng không sao." Triệu Viễn Chu cố ý xuyên tạc hắn, đem chém trà đã uống xong lại rót đầy, đặt ở trước mặt hắn.
Có vài cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, Trác Dực Thần tất nhiên là sẽ không uống. Hắn ôm kiếm đứng lên, "Đừng trì hoãn, đi xem xét hiện trường."
Văn Tiêu nắm lấy cánh tay của Bùi Tư Tịnh, tự giác muốn cùng nàng một tổ. Tiểu Cửu bị Anh Lỗi ôm lấy bả vai, nói bọn họ một tổ. Cuối cùng Triệu Viễn Chu tự nhiên là cùng Trác đại nhân cùng nhau ~
"Nơi này không có yêu khí." Trác Dực Thần cùng Triệu Viễn Chu đứng ở trong sân của một hộ người bị hại, Vân Quang kiếm của hắn không có sáng lên.
Triệu Viễn Chu cũng đồng ý cách nói của hắn, xác thật không có yêu khí. Liền nghe Trác Dực Thần làm y vươn tay ra.
"Sợ hãi thế à?" Y có chút ám sảng duỗi tay, còn không quên ngoài miệng trêu chọc hắn.
Trác Dực Thần lần này không có cắt qua lòng bàn tay của y để lấy máu. Tuy rằng có thể làm Vân Quang kiếm tăng thêm uy lực, nhưng hắn biết ở đây sẽ không có yêu, không cần thiết phải thương tổn y.
Triệu Viễn Chu nhìn Trác Dực Thần trước người nắm tay y có chút mờ mịt, thật sự sợ hãi? Nhưng tay Trác Dực Thần luôn là có chút lạnh, nên y lặng yên siết chặt muốn sưởi ấm cho hắn.
Khi Triệu Viễn Chu phát hiện ra vết máu trên lòng bàn tay của người chết và trên vách tường trong nhà có ký hiệu sừng hươu, kết luận là Thừa Hoàng. Trác Dực Thần trả lời như trước: " Trong ' Hải Ngoại Tây Kinh ' có ghi chép, Thừa Hoàng, là một loại yêu quái trông giống cáo, sau lưng có sừng hươu. Tuổi thọ rất dài, gần như trường sinh bất tử. Nhưng trong truyền thuyết, Thừa Hoàng là cát tường chi thú..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đồng nhân Đại mông quy ly ]
FanfictionCác cp chính: Băng Di x Ứng Long, Trác Chu, All Chu Nguồn: Lofter Bảng dịch chưa có sự cho phép của tác giả gốc. Mong mọi người đừng reup mình nha và nếu thấy thích cho mình 1 lượt bình chọn để mình có động lực dịch nhiều hơn😘😘😘(❁'◡'❁)(❁'◡'❁)(❁'◡...