Chương 5

108 3 1
                                    

Khi Dương Tiểu Mộc thức dậy thì đã thấy mình nằm trên giường , nàng cố nhớ lại những chuyện đã xảy ra . . ..  thử di chuyển tay chân mình . TẠI SAO lại không có khí lực ? ? Nàng nhớ rằng mình chỉ vì shock wá mà ngất đi thôi mà sao lại giống như bị hút hết sinh lực thế này . Chưa hết thắc mắc thì đã thấy Dạ Nguyệt bước vào , áo bào màu lục điểm xuyết vài cành trúc cùng với áo trong màu sữa , bên hông là 1 viên lam bội , nhìn kĩ có thể thấy ánh sáng nhàn nhạt phát ra từ nó . Điều thu hút nhất có lẽ là dung nhan ôn nhu kia , mắt phượng câu nhân , đôi mắt đen tuyền mà sâu thẳm như hồ nước mùa thu cho nàng có cảm giác như bị hút vào đó , mũi cao vừa phải , bạc môi mỏng nhưng lại đỏ như huyết . Nhìn hắn tuy có phần ôn nhu của nữ nhân nhưng lại thêm vài phần anh khí của nam nhi . Chậc chậc , Hồng nhan họa thủy a . . .không hổ là Đệ Nhất̀ Mỹ Nam kinh thành . . . . Tiếc rằng hắn lại là nam nhi . Nàng hoàn toàn bị vẻ đẹp của hắn mê hoặc , chỉ biết ngây ngốc ngồi đó nhìn hắn tới gần giường
    " Ngài không sao chứ ? " - Dạ Nguyệt 1 tay để lên trán nàng , 1 tay còn lại dịu dàng đặt lên vai nàng .
    " T ... Ta không sao " cuối cùng cũng tỉnh lại . Dương Tiểu Mộc nhanh chóng bắt kịp tình hình lúc này . . . . Tình cảnh này của nàng nhìn vào muốn bao nhiêu ái muội có bấy nhiêu ái muội ..  *-*   thật  sự là không thích hợp cho lắm . Đẩy nhẹ Dạ Nguyệt ra nàng hỏi  :
   " Lão sư đâu rồi ?" Nàng cố gắng gượng ngồi dậy nhưng sao không được . Dạ Nguyệt lúc mới vào phòng thấy nàng ngây ngô ngắm mình  thì không khỏi buồn cười ' Quỷ háo sắc ' . Tranh thủ lúc nàng không để ý mà ăn đậu hũ của nàng . Nói đến sắc đẹp mê hoặc của hắn thì khỏi nói . Chứ còn sắc đẹp Loli của nàng thì ... để coi .   . . Do mới thức dậy nên mắt nhiễm tầng hơi nước mà híp híp lại , mũi hơi hếch lên nhìn ngây ngô như cún con vậy , môi mọng nhỏ nhắn nhìn mà muốn cắn 1 miếng . Áo ngủ cách điệu từ chiếc yếm bông hơi trễ xuống , mái tóc đen xõa tự do lại hơi xoăn cứ bao lấy bờ vai nàng nhìn mà muốn bay qua đó chà đạp hai gò má kia quá .
     Dương Tiểu Mộc nào đâu biết vẻ mặt mình lúc này có bao nhiêu sức hút . Dạ Nguyệt giúp nàng ngồi dậy , đỡ nàng xuống giường . Nói :
     " Lão đang ở đại sảnh đợi ngài "
     " Ừhmm , ta ra ngay đây "
   Thay đổi trang phục , chải lại đầu tóc xong xuôi chỉ mất 1 khắc . Nàng đi cùng Dạ Nguyệt đến đại sảnh thì   ̃ thấy Ngọc Nhi châm trà cho Triều Hải . Lão nói :
    " Ngài đã tỉnh rồi . Vậy lão phu xin nói thẳng . Lão sẽ nhận ngài làm đệ tử . Chắc ngài cũng biết sẽ mấy vài năm để học lão phu nhắc trước sẽ rất khắc nghiệt đối với 1 tiểu cô nương như ngài "
    " Xin nhận của đệ tử 1 lạy " - vén tà váy lên nàng lạy 1 lạy trước mặt lão .
    Triều Hải đỡ nàng đứng dậy nói :
     " Ngày kia chúng ta lên đường . Ngài nên chuẩn bị đi là vừa "
     " Vâng ạ "
   2 Ngày sau đó , Dương Tiểu Mộc bận rộn liên tục nào là sổ sách , tiền bạc chi tiêu .... ủa hình như là lộn rồi . . . . đó là danh saćh của Nguyệt Nhi mà (Sal : nick name Dạ Nguyệt  đó ^*^) việc của nàng là sắp xếp đồ , dỗ Dạ Nguyệt cho nàng đi một mình , dỗ Ngọc Nhi ở lại . Thật là !!! Theo nàng nhớ hình như mình là người nhỏ nhất mà , sao lại phải đi dỗ dành hai tên to xác kia chứ . Mà ngẫm lại có lẽ đây là lần đầu tiên Dương Tiểu Mộc ra khỏi phủ sau lúc rớt xuống hồ đó .
  Cuối cùng cũng xuất phát , nàng cuối cùng cũng xuất phủ mà .. . .  bên cạnh là 2 tên cô hồn Ngọc Nhi , Dạ Nguyệt bám ,ôm chặt lấy người nàng không buông . Cứ ca bản tình ca ' Ngài đi xa wá , ngài đi xa em wá , biết khi nào ngài. quay trở về bên em ' . Mất hơn nửa ngày mới đi được . Ban đầu Phong ca còn định 'mời' cả thành ra tiễn nàng cơ , nhờ Nhạn tỷ mà chặn được 1 trận náo nhiệt kia. Cuối cùng vỏn vẹn chỉ có 4 người là Huyết Phong , Nhạn tỷ ,Dạ Nguyệt , Ngọc Nhi tiễn nàng ra ngoài thành . 

Mập thì sao .Lão nương vẫn đẹp hơn ngươi !( Sạch , nữ cường )[TẠM DROP ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ