CHAP 10

380 26 7
                                    

Bị đánh thức bởi tiếng tic toc đơn điệu cứ vang lên theo mỗi nhịp bước chập chạp của chiếc kim giây. Eunjung chợt thấy sốt ruột khi nhận ra lúc này đã là 1 giờ kém.

"Giờ này Jiyeon vẫn chưa về sao?"

Một sự lo lắng không rõ nguyên do cứ vây lấy Eunjung và thôi thúc chị phải làm điều gì đó. Thế rồi chị quyết định bước xuống giường mặc cho vết thương lớn mới vừa ngậm miệng ở vai vẫn đang đau âm ỉ không ngưng.

Bước từng bước xuống phòng khách. Đây là lần đầu tiên chị được nhìn tổng quang căn nhà này vì những ngày qua chị đều phải dính chặt người trên chiếc giường nhỏ, xung quanh chỉ là một không gian khép kín với những thiết bị y tế. Duy chỉ có chiếc cửa sổ kính nhỏ là có thể giúp chị trông thấy vài nhánh cây sum xuê lá và từng tia lắng chíu sáng lung linh đùa vui trong gió.

Ngôi nhà không lớn nhưng được bày biện rất ngăn nấp với những món đồ trang trí đơn giản, màu sắc hài hòa không quá u ám nhưng cũng không quá chói mắt. Chợt đôi mắt Eunjung lóe lên khi bắt gặp hình ảnh một cô gái nhỏ với mái tóc vàng gợn sóng đang ngủ im lìm trên chiếc ghế sofa dài ngay giữa phòng khách.

Bước đến bên Jiyeon, Eunjung đứng tần ngần hồi lâu. Chị cứ nghĩ mình đang được ngắm nhìn một thiên sứ đang say sưa ngủ mà không màng đến những ưu tư trong cuộc sống. Chị lấy chiếc áo khoát được vứt bừa bãi trên bàn đối diện rồi nhẹ nhàng cuối xuống đắp lên người Jiyeon. Chị cũng không quên thì thầm bên tai Jiyeon rằng "Jiyeon ng ngon nhé". Âm thanh vừa vụt ra khỏi môi Eunjung đã vội tan nhanh vào không khí tựa như cơn gió thoảng lướt nhẹ trên mặt hồ, không đủ sức làm làn nước xanh kia dao động.

Thế rồi Eunjung quay bước trở lại phòng ngủ. Lòng chị cảm thấy thanh thản đến lạ lùng. Vì lí do gì? Chính chị cũng không hề biết! Mặc kệ thứ cảm xúc khó hiểu đang dần nãy nở bên trong tim mình. Eunjung thở phào quay lại giường, khẽ khép mi và ru bản thân hòa lại vào giất ngủ.

Nhẹ nhàn dịu êm.

Cảm ơn em đã mang cơn đến.

phải chăng, em thiên s xinh đẹp của bầu trời?

Gió mang hương hoa, em mang màu tuyết.

Lạnh lẽo cùng thanh trong,

Nữa làn nước thu, rơi khẽ động

Không qua nỗi mắt em, tỏa sáng cả bầu trời.

***

6:30 a.m

Một ngày mới lại vén màng lộ diện bằng thứ ánh sáng màu hồng nhạt nơi phía cuối đường chân trời. Bên ngoài không gian to lớn, bao la kia từng chú chim sâu bé nhỏ đã tỉnh giất náo nức nhảy nhót trên từng nhành lá xanh còn vươn sương sớm. Cả căn phòng nhỏ như bừng sáng dưới đôi đồng tử xanh đang nhìn đăm chiêu ra khoảng không bên ngoài cửa sổ.

[LONGFIC] Cẩm Tú Cầu Trong Mưa |EunYeonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ