Phần Không Tên 28

4.6K 270 13
                                    

 Chương 28. Ca ca đáng sợ (thượng)

Trùng đối với thứ Lưu Thuận bắn ra rất hứng thú, nó dùng miệng liếm một chút, mùi vị không quá thích hợp, sau đó cọ xát cả người, đem vật Lưu Thuận bắn ra toàn bộ bôi lên người mình, rồi bò lên bã vai Lưu Thuận, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Long Ngạo Thiên cũng không lại lấy lòng hắn, tiếp tục luật động, vừa quan sát phản ứng của Lưu Thuận.

Hậu huyệt Lưu Thuận vẫn thít chặt khiến Long Ngạo Thiên rất vất vả, mặc dù thoải mái, nhưng phần nhiều là thống khổ, hơn nữa...

Không có tiếng 'ba ba'.

Long Ngạo Thiên rút cả gốc ra ngoài, hậu huyệt sau khi được khuếch trương trở nên mềm nhũn, lần nữa nghênh đón đợt xỏ xuyên không chút lưu tình của y...

"Ba!"

Động tác Long Ngạo Thiên không ngừng nghỉ, kích thích dâng trào không ngôn ngữ nào diễn tả được. Hoá ra là vậy, hoá ra khi "đản đản" đánh vào mông sẽ phát ra âm thanh.

Long Ngạo Thiên chuyển động nhanh hơn, mỗi lần đều cắm đến sâu nhất, Lưu Thuận đã lấy lại ý thức, nỗ lực đè nén ý muốn kêu rên thôi thúc, thật muốn chết đi cho xong, thế nhưng Long Ngạo Thiên dường như muốn làm hắn càng thêm xấu hổ, luôn tạo ra thanh âm khiến hắn tan vỡ.

"Ba... Ba... Ba... Ba... Ba... Ba ba... Ba ba ba... Ba ba...."

Long Ngạo Thiên liếm khóe môi khẽ run, y phát hiện nếu như không hoàn toàn rút ra, cứ nhanh chóng liên tục cắm vào, thanh âm sẽ càng thêm liền lạc.

Lưu Thuận cắn môi dưới, đè nén vui sướng dần dâng lên sau đau đớn tê dại, đến khi phân thân Long Ngạo Thiên trong cơ thể hắn biến lớn, mới không nhẫn thêm được nữa.

"Ngươi... không biết xấu hổ!"

Long Ngạo Thiên đối Lưu Thuận cười cười, nâng hông hắn dậy, để cho hắn đem toàn bộ hạ thân giao cho mình, mỗi một lần va chạm Lưu Thuận đều sẽ đong đưa rất kịch liệt.

Long Ngạo Thiên cứ thế mà làm, dễ dàng đỉnh đến điểm mẫn cảm trong cơ thể Lưu Thuận, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, không thể đèn nén thêm nữa, từ yết hầu đứt quảng tràn ra.

"Chờ... Chờ một.... A... Không được... Thả ta....Ưm a... Không.... Cút.... A..."

Long Ngạo Thiên thấy trống ngực dồn dập, cơ thể Lưu Thuận, âm thanh 'ba ba' kết hợp với tiếng kêu êm tai của Lưu Thuận đều thật dễ chịu.

"Ngươi là của ta." Long Ngạo Thiên thở gấp nói.

Chính là bây giờ y vô luận nói gì Lưu Thuận cũng nghe không lọt, lý trí bị Long Ngạo Thiên hoàn toàn phá hủy, thân thể sau khi thích ứng được thống khổ, hoàn toàn chìm trong khoái cảm.

Giống như một chiếc thuyền là nhỏ nhấp nhô giữa cơn sống dữ, khiếp sợ trước nguy hiểm, không cách nào rũ bỏ hết tuyệt vọng, cuối cùng bị dòng hải triều tên tình dục hoàn toàn bắt làm tù binh.

Lưu Thuận hét lên một tiếng, một cổ nhiệt lưu trong cơ thể muốn tổn thương hắn nháy mắt phun trào, Lưu Thuận lại một lần nữa bắn tinh.

Cơ hồ cùng lúc đó hắn cũng kiệt sức chìm vào bóng tối, ngất đi.

Long Ngạo Thiên nhìn tay mình, cảm thụ xúc cảm chạm vào da thịt Lưu Thuận.

Lưu Thuận vừa nãy rất tốt, khiến dục vọng của y liều mạng sinh sôi, dáng vẻ nén khóc thật đáng thương, lúc mắt chứa lệ trừng lớn cũng rất tốt, nhưng tốt nhất vẫn là phần mông của Lưu Thuận ∼ ∼

Hai cánh mông vừa mềm lại đàn hồi, miệng tiểu huyệt giấu trong khe hở ẩm ướt, nóng hầm hập, ngay cả thời điểm chảy máu cũng phi thường xinh đẹp.

".... Điện hạ...."

Long Ngạo Thiên ngẩng đầu, thấy Liên Tương đang bất đắc dĩ nhìn hắn, "Điện hạ..."

Long Ngạo Thiên không dời tay đi, ngược lại còn bất mãn vì Liên Tương dám cắt đứt dòng suy nghĩ của y.

Hiện tại hắn cần phải ôm Lưu Thuận hảo hảo ngủ một giấc ở trên giường mới đúng, lại bị Ảnh Tử Sơn liên tục truyền hơn mười ám hiệu mời rời phòng.

Lưu Thuận lúc này đang ở trên giường phía trong phòng ngủ say, nhưng mà ̣ Long Ngạo Thiên vẫn cảm thấy chưa thoã mãn a ~

Muốn da thịt thân cận, muốn nhìn Lưu Thuận, muốn nhìn khuôn mặt còn vươn lệ khi ngủ kia nữa.

"Điện hạ, chuyện chúng ta định nói có liên quan tới Lưu Thuận nha ∼"

Long Ngạo Thiên nháy mắt, cuối cùng cũng thoát ra khỏi bầu không khí mới vừa xảy ra sự tình kia, "Chuyện gì?"

Liên Tương ngây dại, trợn mắt há mồm, vẻ mặt kinh ngạc nên có đều có, bởi vì Long Ngạo Thiên đang cười.

Đôi mắt hơi cong lên, khóe miệng nhợt nhạt giơ lên, chỉ như vậy thôi, khí chất băng sơn cùng khuôn mặt không biểu tình thì một chút vẫn không thay đổi.

Lại nghĩ tới người khiến y thay đổi, Liên Tương có loại cảm giác không cam lòng.

Tuy đã xác định thân phận, nhưng lớn lên thật sự là.... Tính cách thật sự là.... Không tìm được một tí ưu điểm! Căn bản không xứng với Điện hạ!

Ảnh Tử Sơn cũng sửng sốt, nhưng khôi phục nhanh hơn Liên Tương, hắn tiến lên một bước, "Thất Tội giáo lần này đả thương đệ tử dưới chân núi, Điện hạ cho rằng cần phải xử trí như thế nào?"

Long Ngạo Thiên nhớ đến lời Liên Tương vừa nói, hình như cũng nhắc đến Thất Tội giáo.

"Ngươi xử lý."

Ảnh Tử Sơn chấp tay hành lễ, "Vâng!"

Vừa mới nói xong, một trận gió mát bất ngờ quét qua, mây trên trời nhanh chóng di chuyển, ánh trăng bị mây đen che khuất, bầu trời một mảnh đen nhánh.

"....Tiểu Lục..."

Thanh âm xa xôi như tiếng quỷ gọi, Long Ngạo Thiên vẻ mặt nhu hòa không đổi, nhưng Ảnh Tử Sơn và Liên Tương lại biến sắc.


Long Đích 'ba ba ba' [ đam mỹ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ