Ràng Buộc - Kaneda Kaname

786 29 0
                                    

Thúc Phược
(Ràng buộc)

Tác giả: Kaneda Kaname
Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Kiryu Zero x Kuran Kaname
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

"Ta muốn... hai người một chỗ." Khi Kuran Kaname hấp hối, nhẹ giọng nói ra những lời này, Kiryu Zero trong đầu một mảnh chỗ trống.

Đuổi tận giết tuyệt thuần huyết loại khác, vì Kuran Yuuki sáng tạo một thế giới an bình, sở hữu huyết thống và địa vị không thể dao động.

'A... Kuran Kaname, anh thật là... cơ quan tính tẫn.'

Kiryu Zero lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn đầu của Kuran Kaname đặt bên hông mình. Mái tóc màu rượu đỏ dính sát vào nhau trên sơ-mi màu trắng của Kiryu, phảng phất là thấm nhiễm máu tươi cậu chán ghét nhất.

Cậu có chút bất mãn giãy dụa, thế nhưng cánh tay Kuran Kaname lại vững vàng ôm lấy, như là dùng hết tất cả khí lực cuối cùng của sinh mệnh cũng không muốn buông ra.

Đột nhiên, Kuran Kaname ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn về phía đôi ngươi màu tím kia. Đó là một loại ánh mắt thế nào? Kiryu Zero trong lúc nhất thời bị cảm tình khó mà nói hết nào đó chát trong ngực.

"Ku... ran... anh..." Cuối cùng cậu vẫn không nhẫn được mở miệng, thế nhưng thanh âm khàn khàn đến không giống Kiryu Zero kiêu ngạo thẳng đến nay. Cậu không biết thế nào đối mặt đôi mắt kia, cùng cảm tình ẩn chứa trong nó.

Vô pháp trả lời.

Không thể trả lời.

"Zero..." Ôn nhu nỉ non.

Rõ ràng chỉ có một chữ, đầu Kiryu Zero lại như đường ngắn——

... ... ... 'Zero...'

... ... 'Zero...'

... 'Zero...'

...

Con ngươi Kiryu Zero trong nháy mắt nhiễm huyết sắc. Giờ khắc này, cậu không gì sánh được khát vọng máu của Kuran Kaname.

"Vampire chỉ khát vọng máu tươi của người chí ái."

... ... ...

"Sách..." Kiryu Zero tự giễu kéo khóe miệng, quay đầu nhìn về phía Kuran Yuuki từ lâu khóc đến rối tinh rối mù. Cô đã từng là dương quang bao nhiêu chói mắt của cậu, thế nhưng hiện tại bởi vì Kuran Kaname sắp rời đi mà ảm đạm.

'Kuran Kaname——' Ngón tay thon dài hữu lực nắm chặt Bloody Rose băng lãnh.

'Kuran Kaname——' Cái đầu màu bạc buông xuống.

'Kuran Kaname——' Đôi ngươi ửng đỏ thống khổ gắt gao khép kín.

"Bi kịch như vậy," Bầu trời đổ mưa, thanh tuyến thanh lãnh của Kiryu lẳng lặng đánh vào trong lòng Kuran Kaname, "Là lúc nên kết thúc."

『Buông ra bàn tay nắm Bloody Rose』

『Cái đầu cao quý quật cường nâng lên』

『Tử mâu trong suốt chậm rãi mở』

"Nói với tôi... muốn cùng tôi một chỗ." Cậu nghe thấy mình nói như vậy.

Sau đó, Kuran Kaname cười rất vui vẻ.

"Muốn chuộc tội, muốn, vĩnh viễn đeo cho anh ràng buộc của tôi."

Cậu là Kiryu Zero tâm tư kín đáo, lại thế nào không rõ ràng ý của Kuran. Thế nhưng, cậu tuyệt không để Kuran Kaname dễ dàng chạy trốn trách nhiệm vốn thuộc về mình như vậy.

Yuuki xoay người nhìn Kiryu, cuối cùng chôn trong lòng cậu, "Cảm ơn cậu, Zero."

Kuran Kaname biết ánh mắt mình rất không tha, bức thiết muốn trước khi rời đi, để thân ảnh mình ảnh ngược trong màu tím lưu quang dật thải kia, nhưng mà chủ nhân đôi ngươi lại không thế nào tình nguyện.

Kiryu Zero chậm rãi cúi xuống, ghé vào bên tai Kuran Yuuki nói gì.

"Rốt cuộc nói gì? Vì sao Yuuki biểu tình như vậy?"

Ý thức của Kuran Kaname bắt đầu biến mất, nỗ lực thế nào cũng nghe không rõ lời Kiryu. Chỉ nghe đến cuối cùng Kiryu Zero tựa hồ là nhắc đến tên mình "... Kuran Kaname."

Khi Kuran Kaname không suy tư được, Kiryu Zero đã quay đầu lặng lẽ nhìn Kuran.

Đồng dạng không tha.

Còn có, bất đồng ngoan lệ.

'Không nên vọng tưởng tất cả sẽ phát triển về phía anh mong muốn.' Kiryu Zero phẫn uất nghĩ. 'Anh cần vì tất cả anh làm chuộc tội. Nhưng không phải lấy phương thức tử vong.'

Cuối cùng, Kuran Kaname nhắm lại mắt. Đọc không hiểu ngoan lệ thời khắc cuối cùng trong mắt Kiryu Zero.

Cho dù là thuần huyết loại mạnh nhất, vẫn hóa thành hạt cát.

"Kaname..."

"Kaname..."

...

Có người nào kêu gọi, nhưng tự thân chống lại tỉnh dậy.

"Kaname..." Anh cảm thấy có lệ rơi trên mặt.

Mở mắt ra, trong phòng trống trải chỉ có anh cùng nữ hài nhi.

Thân ảnh nữ hài nhi nghịch ánh trăng, phủ thêm một tầng màu bạc.

"Yuuki, đừng khóc." Kuran Kaname muốn lau đi lệ trên mặt nữ hài nhi, lại kinh giác thanh âm mình nói có chút không thích hợp.

Kuran Yuuki nhìn nam tử nằm trên giường, tóc bạc mắt tím, khuôn mặt là ôn nhu bất đồng ngày xưa. Nghĩ đến lời thợ săn mạnh nhất lúc đó, nước mắt ngừng không được chảy xuống.

"Đem thân thể của tôi cho Kuran Kaname."

Rốt cuộc là ai ràng buộc ai.

...

ets=%P#P�4gQ






Tuyển Tập Đoản Văn Vampire KnightNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ