Hắn thấy cậu nằm im hắn bất giác nhìn xuống, có lẻ cậu vẫn còn rất mệt đôi mắt sưng bọng thể hiện một đêm ngập chìm trong nước mắt cùng sự thiếu ngủ . Nhìn cậu ngủ say, một sự yên bình khiến hắn đang cảm thấy có chút gì đó khó chịu trong lòng. Một cỗ đau xót dấy lên , cậu đau ư , mệt ư, tủi nhục tất cả đều là do hắn gây ra. Cậu đâu có biết được để được một lần chiếm giữ được cậu hắn đã thử bao nhiêu lần, lên kế hoạch bao lâu . Nhưng rồi khi có được cậu hắn có vui không ? Cậu có thích điều mà hắn làm cho mình không? Có đáng với những gì hắn mơ ước và đã thêu dệt trong đầu không !?
Câu trả lời cho tất cả các câu hỏi trong đầu hắn đều là không! Hắn có được gì từ điều này hay không? Tất nhiên là được chứ. Việc đầu tiên khi hắn có được cậu là có thể trói lấy cậu trong căn phòng này chỉ riêng mình hắn được hưởng thụ cậu. Việc thứ hai là nhận được sự căm ghét của cậu. Hắn nhận được sự đau khổ, khó chịu mệt mỏi trước việc hắn làm cho cậu. Ngoài ra hắn còn có được đặc ân nhận lấy một sự đau buồn từ chính lương tâm của bản thân mình.
Vậy là hắn đang thiệt hay đang hời ? Hắn thiệt - thiệt thòi rất nhiều. Trong khi hắn cố gắng làm cậu vui thì mãi vẫn không khiến cậu cười cho dù là nhếch mép . Hắn thiệt - rất thiệt hại về khoảng tình cảm của cậu đối với cậu hắn trong tay cậu là địa ngục trần gian , cậu chán ghét hắn, chán ghét gương mặt, ghét cái cách hắn giữ cậu như con tinh , giam cầm cậu như phạm nhân .
Vậy liệu hắn có nên tiếp tục giữ cậu lại ? Hay thả cậu đi ! Thả cậu hắn có làm được không ? Bao nhiêu công sức chiêu dụ cậu để bắt cóc được cậu đổ sông đổ biển à !?Cánh cửa phòng chợt mở . Anh nắm lấy đôi vai của cậu . Gương mặt cậu rầu rĩ ánh mắt đầy thù nhận nhìn anh . Anh mắt đó anh cảm giác như cậu đã nguyện với lòng mình sẽ hận anh mãi mãi. Không những vậy ánh mắt ấy như một sự tuyệt vọng. Sau vài đêm mất ngủ cậu hốc hác những vết hôn ngân ẩn ẩn hiện hiện trên làn da của cậu. Anh cười khổ "Tệ thật mình làm em ấy ghét mình rồi nếu giờ thả em ấy đi chắc chắn em ấy sẽ không bao giờ là của mình lần nữa. Cơ mà em ấy có bao giờ là của mình! "
Anh cúi đầu, dự định hôn nhẹ lên trán cậu tuy nhiên lại bị cậu dãy dụi tránh né. Tay anh cố định chiếc cầm của cậu lại hôn phớt lên cái mũi của cậu.
Shinichi trừng mắt cậu căm phẫn anh - người khiến cậu phải chôn chân tại nơi này cùng thân thể nhếch nhác đáng nguyền rủa. Cậu sẽ vui nếu được chết ngay lúc này. Là một nam tử hán lại là một thám tử trung học được nhiều người ngưỡng mộ, phá tan nhiều vụ án hóc búa , tưởng chừng như phải đặt dấu chấm hết , lại đang bị bắt cóc bị chụp thuốc mê và bị làm nhục. Haha Shinichi này thề sau này sẽ hận hắn suốt đời.
- Shinichi
- Đừng gọi tôi như vậy. Tôi không phải người quen của cậu!
Không khí lại trở nên im ắng, xung quanh dường như tập trung vào họ. Sau vài giây anh cũng đã có câu để làm cậu nguôi giận anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Longfic KaiShin ] Hành Hạ
RandomSm, H nặng Vì đây à fanfic nên chỉ là trí tưởng tượng của au! Các nhân vật trong truyện đều thuộc về nhà văn Aoyama Gōshō ! Chàng trai Shinichi Kudo bị Kaito Kuroba nhìn trúng, kết quả , là một trận bắt cóc và chiếm hữu. Gin, một người cũng vì may r...