CHƯƠNG 20 ( Hoàn )

37.4K 1.3K 209
                                    

Giây tiếp theo, hai chân được dịu dàng tách ra hai hướng, đôi chân thon dài của Vân Cẩm Nghị vòng lên thắt lưng Quyền Anh, cảm giác nhục trụ cương cứng nóng bỏng của Quyền Anh từng chút từng chút tiến vào thân thể y.

“A ngô!” Quyền Anh động một chút, Vân Cẩm Nghị lập tức ôm chặt hắn, giữa hai thân thể không còn khe hở.

Quyền Anh hôn lên cổ y, hai tay ma sát vuốt ve khắp thân thể y, chậm rãi mà dịu dàng đỉnh tiến.

Có lúc dịu dàng so với cuồng dã còn có lực sát thương hơn, Vân Cẩm Nghị chỉ cảm thấy mình sắp bị dung hóa, cả người hoàn toàn trầm mê trong khoái cảm do Quyền Anh mang tới. Sự run rẩy truyền tới từ hạ thể do ma sát truyền khắp toàn thân, đầu óc Vân Cẩm Nghị đã không còn tỉnh táo.

“Thích không?” Môi Quyền Anh dán lên chóp mũi y, tà ma nói.

“Thích, thích, ngô…”

“Thích ta?” Khi đỉnh tiến cố ý gia tăng sự ma sát.

“Thích…” Vân Cẩm Nghị chịu không nổi híp hai mắt lại.

Quyền Anh ôm chặt Vân Cẩm Nghị, động tác đột nhiên trở nên kịch liệt.

“A! Ô ô… ngô!”

“Ngoan.” Quyền Anh đột nhiên hôn lên môi Vân Cẩm Nghị.

Bắt đầu từ bây giờ, Vân Cẩm Nghị ngươi cả xương lẫn thịt đều đã toàn bộ thuộc về Quyền Anh ta, sinh là người của ta, tử là quỷ của ta. Kiếp này, đều là của ta, hoàn toàn hoàn toàn thuộc về ta.

………..

Trong quá trình lại gọi Thường Hỷ vào đổi nước tắm, hai người mới tắm rửa xong.

Nét đỏ trên mặt Vân Cẩm Nghị còn chưa lui, sau lưng y, trước ngực y, bắp đùi y, toàn thân trên dưới của y mỗi một tấc đều là do Quyền Anh tự tay giúp y tẩy rửa, giống như hầu hạ một oa nhi.

Tuy bình thường y cũng bảo vài nha hoàn cùng hầu hạ mình tắm rửa, cũng toàn thân trên dưới thoải mái dễ chịu để người khác hầu hạ sạch sẽ…

“Theo ta về Ám Đường.”

Thanh âm của Quyền Anh đột nhiên vang lên kéo thần trí Vân Cẩm Nghị về: “Cái gì?”

“Theo ta về Ám Đường.”

“Đùa sao hả?!” Vân Cẩm Nghị không theo: “Đây là nhà ta, ta đi với ngươi rồi sản nghiệp của Vân gia phải làm sao? Lại nói Vân gia của ta mấy đời đơn truyền, ta sao có thể đi theo một đại nam nhân như ngươi?”

Quyền Anh nửa ngày không nói gì, Vân Cẩm Nghị xém chút cho rằng hắn lại muốn cứng rắn.

“Ngươi muốn ở đâu thì ở đó.”

Sao lại dễ nói thông thế này…

Buổi chiều, Thường Hỷ tới tìm Vân Cẩm Nghị: “Thiếu gia.”

Vân Cẩm Nghị nhìn hắn, tức giận muốn đánh: “Ngươi còn dám tới gặp ta? Ngươi là đồ phản đồ bội chủ!”

Thường Hỷ ôm đầu, nói: “Thiếu gia, cái này cũng không thể trách ta a, ta cũng là vì mặt mũi của ngài thôi, sợ người khác thấy ngài và nam nhân đó, cái này…”

 [ Đam Mỹ ] Hóa Nan Thức ( H Văn - Hay )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ