Chap 14

598 56 15
                                    


Trong một góc quán bar, Luhan liên tục gọi rượu đến mức người phục vụ cũng tỏ ra ái ngại, ánh sáng chập chờn mờ ảo nhấp nháy liên tục khiến xung quanh như hỗn loạn. Nhưng hình ảnh đó cứ ám ảnh, hiện rõ lên như một cuốn phim chạy đi chạy lại trong đầu anh. Ngay sau khi về Hàn, 2 người Seohyun và Yonghwa liền lập tức gặp nhau, có lẽ tình cảm của bọn họ đang rất tốt. Chỉ có một mình anh là mê muội, trong lòng vẫn cố chấp nuôi hy vọng ngớ ngẩn, chính bản thân anh cũng cảm thấy mình thật nực cười. Hai năm trước anh đồng ý chấp nhận buông tay nhưng tại sao cho đến bây giờ anh vẫn chưa làm được.

Có lẽ cả đời cũng không làm được!

Oh Sehun nhìn thấp thoáng bóng dáng quen thuộc, cậu hơi do dự nhưng vẫn quyết định tiến lại. Sững chân tại chỗ, Oh Sehun chân chân nhìn người con trai đang ngồi trước mặt. Luhan cũng đột ngột quay ra, tia bất ngờ xuất hiện nơi đáy mắt rồi nhanh chóng vụt mất, thay vào đó là nụ cười mê hoặc nhưng lại đầy bất lực của Luhan.

- Sao hyung lại ở đây? Sehun sau khi bình ổn lại tinh thần liền lên tiếng. Hình ảnh Luhan thế này thật giống với 2 năm về trước cậu đã từng nhìn thấy. Hai năm trước Oh Sehun biết lý do nhưng hôm nay cậu tự hỏi vì điều gì Luhan lại 1 mình ở đây, tự buông thả hủy hoại bản thân thế này. Nếu bị phát hiện thì sẽ ra sao? Là Idol, quan trọng nhất chính là hình ảnh, điều này lúc trước luôn là Luhan quan tâm nhắc nhở cậu. Tại sao hiểu rõ tầm quan trọng của hình tượng khi là nghệ sĩ mà Luhan vẫn làm thế?

Luhan không quan tâm câu hỏi vừa rồi của Sehun lắm, anh nâng cốc uống cạn 1 hơi rồi hỏi

- Sehun, cậu còn hận anh không? 

Sehun ngồi xuống ghế bên cạnh, nghĩ gì đó rồi trả lời

- Tại sao phải hận anh chứ, mỗi người đều có sự lựa chọn và con đường riêng phải đi, anh cũng thế, chỉ cần bản thân anh cảm thấy vui vẻ, hài lòng là được. Sehun ra hiệu cho phục vụ đưa thêm một cốc.

Luhan cười nhưng sao lòng anh lại đau đớn đến thế. Vui vẻ và hài lòng ư? Anh không cảm nhận được điều đó. Hai từ này từ bao giờ lại trở nên xa xỉ như vậy.

- Anh sai rồi phải không? Giọng Luhan khàn đi

Rõ ràng Oh Sehun cảm nhận được Xi Luhan có chuyện không vui, thậm chí là đau khổ.

- Có chuyện gì với anh thế? Sehun ngăn Luhan uống tiếp

- Mọi người chắc hận anh lắm. Anh đã lừa dối họ. Đúng vậy, giữ trong lòng những điều này suốt thời gian qua Xi Luhan cũng mệt rồi, anh rất muốn đứng trước các thành viên nói câu xin lỗi chân thành mà trước giờ vẫn chưa làm được.

- Không hẳn thế. Thời gian trôi qua, con người ai rồi cũng sẽ trở nên mạnh mẽ. Sehun không phủ nhận trong số các thành viên cũng có số ít cảm thấy bị lừa dối và phản bội, họ có thể khó tha thứ nhưng chuyện này cũng đã qua một thời gian, cậu tin rồi tất cả sẽ về đúng vị trí của nó.

- .....

Vừa đặt chân vào cửa, Seohyun đã bị các cô chị tổng tấn công hỏi dồn

[ Fanfic] ~ HanSeo ***Không thể buông tay***Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ