Taeyeon, cậu mới là người không rõ ràng!

580 23 0
                                    

Seoul đang ở trong những ngày mùa đông lạnh giá. Gió khô và lạnh từ cao áp Xibia làm nền nhiệt tụt xuống chỉ còn vài độ C, các con đường vì mưa tuyết trở nên trơn trượt, bầu trời ảm đạm với những cụm mây xám nặng nề. Nhưng điều ấy chỉ khiến cho các cặp tình nhân nắm chặt tay nhau hơn, ánh mắt họ nhìn nhau đắm đuối  hơn khi rẽ vào quán hàng rong thưởng thức món chả cá viên nóng hổi hay bánh gạo cay nồng.

- Trông kìa, các người mới hạnh phúc làm sao. Lại còn đút cho nhau ăn nữa. Thật là...

Taeyeon có một thói quen, không thể gọi là tốt, là hay che giấu thiện chí hoặc suy nghĩ thật của mình bằng những lời châm chọc. Nếu không ngồi trong  xe với cô ấy lúc này hay chỉ nhìn khuôn miệng đang nhếch lên với vẻ xấc xược kia thì khó ai mà nghĩ là cô ấy đang ghen tị và thầm chúc phúc cho cặp đôi đang âu yếm nhau mà cô vô tình bắt gặp khi dừng chờ đèn đỏ ở ngã tư gần nhà. Phía cuối con phố này có một hàng bánh cá đậu đỏ xuất hiện từ khá lâu, từ khi bước vào mùa đông, bánh cá trở nên đắt hàng và được bán cả ngày.

- Sao mình có thể mê mẩn cái món trẻ con ấy được nhỉ. Bánh cá là bánh cá thôi mà có gì đâu. Phần thân toàn đậu mà lại ngọt quá, chỉ có mỗi đầu và đuôi ngon lành thôi. Mà đầu đuôi thì chỉ được có một chút.

Taeyeon tiếp tục màn tự nói chuyện cùng lúc với việc cô dừng xe và bước xuống mua một túi bánh cá sau khi bị mùi thơm từ chảo nướng thu hút

- Cháu chào cô. Cô cho cháu 3 bánh cá đi ạ.

Cô bán hàng với mái tóc xoăn đặc trưng của các ajuma Hàn mỉm cười với Taeyeon rồi thoăn thoắt đổ bột vào khuôn:

- Cháu đi làm về rồi đấy à. Có muốn cô cho ít nhân đi không.

- Vâng, cháu cám ơn cô ạ. Cô cho cháu ít nhân thôi ạ

Cô gái nhỏ nhắn có nước da trắng trẻo thường đi những chiếc ô tô rất đẹp và sống ở khu căn hộ sang trọng bên kia đường thỉnh thoảng vẫn mua bánh cá ở đây. Một cô gái trẻ, chỉ thích ăn bánh ít nhân, lễ phép nhưng hiếm khi tỏ ra hoạt bát và khá kiệm lời. "Ai bảo giàu có thì chỉ việc xinh đẹp mà hưởng thụ cơ chứ. Aigoo, đứa bé đáng thương" Cô bán bánh cá khẽ lắc đầu khi nhìn theo bóng lưng mệt mỏi và cô đơn của Taeyeon. Khi đã lăn lộn đủ lâu trong cuộc sống, nếm trải qua đủ cay đắng ngọt bùi lẫn những vất vả cơ cực, con người ta sẽ có được ánh mắt nhìn đời tinh tế và thấu suốt.

Ngó vào chạn bếp, Taeyeon phân vân lựa chọn giữa trà đen, trà xanh hay trà sữa để ăn cùng bánh cá. Thêm một bộ phim kinh dị nữa là tuyệt vời. Đang ngắm nghía thành phần của mấy loại trà thì điện thoại của cô đổ chuông. Nhìn màn hình hiện dòng chữ Jessica, tim Taeyeon khẽ chao đi một nhịp vì vui mừng lẫn bực bội không hiểu từ đâu len vào cảm giác của cô. Đến hồi chuông thứ 10, Taeyeon mới bắt máy

- Alo! Giọng Taeyeon không vui không buồn 

- Là tớ. Từ nay đến cuối tuần tớ rảnh. Cậu muốn gặp lúc nào? 

- Bây giờ. Nhà tớ.

Nói xong không đợi Jessica trả lời, Taeyeon đã tắt máy. Ngồi phịch xuống sofa,  ngó lên trần nhà rồi lại vớ lấy điện thoại, mở lên, tắt đi hết lần này đến lần khác, Taeyeon định gửi tin nhắn cho Jessica. Nhưng soạn rồi lại xóa đi hết lần này đến lần khác, có những tin rất dài, cũng có những tin mà con trỏ cứ ngập ngừng rất lâu sau ký tự đầu tiên. "Mình có cảm giác giống như đang lợi dụng cô ấy vậy."

GravityNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ