Con trai tôi - Choi Yeon Jun năm nay đã 5 tuổi, tôi không thể nào trị được bé.
Thằng bé quá tinh.
Ba của bé cũng không trị được bé.
Mặc dù bé không 'thành tinh' bằng ba bé, nhưng so với ba của mình thì Yeon Jun nhà tôi biết khóc hơn.
Mỗi khi ba cậu bé muốn xử lý cậu bé, nó sẽ khóc, sẽ ngồi trên đất khóc, khóc đến thảm thương .
Nếu là tôi, tôi cũng sẽ khóc, tôi biết rõ cái kia là nó cố ý già mồm khóc thôi, cho nên tôi không để ý tới bé, cũng không đau lòng. Nhưng ba của bé thì làm không được.
Người ba vô dụng của bé, nhìn thấy con mình khóc lên, thì lập tức từ tình trạng đội trời đạp đất biến thành tình trạng nằm sấp nằm rạp xuống đất, sau đó tìm mọi cách dỗ dành tên nhóc khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tùm lum kia.
Tôi có lúc không chịu nổi, trở về phòng sau đó hỏi riêng ba của bé:
"Anh có thể có chút uy nghiêm của người làm cha không hả!".Ba của con trai tôi, là chồng tôi, chính là thiên tài IT Choi Seung Hyun, người đàn ông có danh vọng trong xã hội, rất nghiêm túc trả lời tôi nói:
"Nếu em sinh ra một đứa ngốc hơn một chút, thì anh sẽ không thảm như ngày hôm nay đâu !".
Tôi nói:
"Cái người chiếm được tiện nghi này lại còn ra vẻ."
Người chồng đáng xấu hổ của tôi nói:
"Vợ à, nghe anh nói hết đã. Còn có nửa câu đấy. Nếu em sinh ra một đứa bé ngốc hơn một chút, anh sẽ thảm giống như hôm nay sao! Oán thì oán, cha của bé là anh đây có gen giống nòi quá ưu việt, bị gen ngu ngốc của mẹ bé hòa hợp vào mà vẫn có thể thành ra như vậy".
Tôi khinh thường liếc Seung Hyun nói:
"Em không lắm điều nói với anh cái đạo lý vô lý đó. Em là người phụ nữ có lồng ngực rộng mở. Em không nói hươu nói vượn cùng với anh, ảnh hưởng tới khí chất quý phụ của em".
Seung Hyun liền nở nụ cười thèm nhỏ dãi tiến đến bên cạnh tôi, kéo tôi vào trong lòng , bàn tay mon men theo áo bắt đầu thăm dò vào trong, sau đó vừa sờ loạn vừa đê tiện nói với tôi:
"Anh xem xem, anh xem một chút nào, có thật là em có " lồng ngực rộng mở" hay không! Uhm! Cái vấn đề này là một vấn đề nghiêm túc, vợ yêu ơi anh phải cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ một chút!"
Sau đó lúc tôi đang bị anh ấy"Kiểm tra", đốt lên dục hỏa, bắt đầu không kìm hãm được rên rỉ thành tiếng 'Ưm... a... anh', giọng của con trai cất lên bên tai tôi như sét đánh vang dội giữa ban ngày ban mặt.
Người bạn nhỏ năm tuổi Yeon Jun ấy, có bộ mặt nghiêm túc đứng ở trước cửa phòng, rất có trách nhiệm nói với tôi cùng ba của bé:"Hai người là người lớn, muốn 'kêu la í ới' sao lại quên đóng cửa hả, để cho người khác thấy thì có ảnh hưởng không tốt nha! Trong nhà của ba mẹ còn có trẻ con đó!"
Tôi nhất thời đỏ bừng mặt, vội vàng đẩy Seung Hyun ra, sửa sang lại quần áo cẩn thận, vẫy tay ý bảo con trai lại đây.
Seung Hyun té ra bên cạnh đau khổ hừ hừ lẩm bẩm:"Đây không phải là con tôi, đây là kẻ đến đòi nợ! Đây không phải là Yeon Jun ! Sao cứ như vậy hành hạ cha nó vậy ! Luôn ngoài ý muốn dừng lại như vậy, chày sắt cũng sẽ có ngày gãy!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu Không Lối thoát [ T.O.P & KRYSTAL ][17+]
FanfictionLưu ý ..... Xin đừng mang nó đi bất cứ đâu để tránh những rắc rối thị phi không cần thiết, tại đây là bản chuyển ver + sửa một số nội dung chưa xin phép . Cảm ơn! Nếu tác giả hay người edit yêu cầu gỡ mình sẽ xóa truyện ngay . Bản chuyển ver khôn...