Convert: KhangNinh
Edit: MakiHorikita6
Chương 11
Sân bay, ánh nắng khuynh thành.
Ngữ Quân liên tục hướng ra phía bên ngoài nhìn qua lại, dẫn đến Lâm cửu gia đang nhắm mắt nghỉ ngơi bất mãn nhíu mi liếc mắt cảnh cáo cô một cái, Ngữ Quân âm thầm le lưỡi. Mấy ngày nay, Ngữ Quân xem như đã sống qua cơn nghiện làm nữ vương, sai bảo Tiểu Lâm tử chốc thì gọt táo, chốc thì đưa lê, trái một câu nấu ăn phải một câu giặt quần áo. Lâm Mặc Khôn nhìn vào phân thượng cô là người bệnh nên cũng không tính toán với cô, chỉ là, mỗi lần sai sử xong, Ngữ Quân đều có thể thấy vẻ mặt nghiền nghẫm suy tính của anh. Cho nên, cuộc sống nữ vương này kéo dài không quá hai ngày, Ngữ Quân liền tự động tắt lửa. Bởi vì, ngày về của bọn họ ngày càng tới gần, mà Ngữ Quân dưới sự "Tỉ mỉ che chở" của Tiểu Lâm tử mà vui vẻ tăng lên một kg. Thường nói bộ dạng con lợn càng béo thì càng chết nhanh, Ngữ Quân đột nhiên có ý thức cận kề cái chết giống với con lợn. Tự nhiên, liền nhu thuận biết điều rất nhiều.
Trái đợi phải đợi, lúc đến thời gian sắp lên máy bay, trước khi đăng ký thì anh ta lại đến. Ngữ Quân đứng đối diện Lục Văn Xuyên, mấy ngày không gặp, anh ta gầy đi không ít, sắc mặt tái nhợt cơ hồ nhìn không thấy huyết sắc, nhưng vẫn như cũ ngọc thụ lâm phong, phong độ nhẹ nhàng.
Anh ta mở miệng trước: "Vẫn muốn đi?"
Ngữ Quân gật gật đầu, "Thực xin lỗi, anh phải chăm sóc tốt cho bản thân mình."
Anh ta cười, "Em có làm điều gì có lỗi với tôi đâu? Cho tới bây giờ, là tôi luôn cưỡng cầu em. Nhưng mà, Lục Văn Xuyên tôi trên đoạn đường này đã làm qua không ít chuyện xấu, bản thân tôi cũng không nhớ rõ, thế nhưng, riêng đối với em, tôi không thẹn với lương tâm."
Ngữ Quân cúi thấp đầu, lẩm bẩm nói: "Em biết, anh đã nuôi em lớn, còn tạo điều kiện cho em đến trường. Cho dù chúng ta ở cùng một chỗ trong những ngày kia, anh vẫn đối xử với em rất tốt, chính là, anh không nên đối xử với Lăng Lan như vậy."
Trong mắt Lục Văn Xuyên có chút thương tiếc, nhưng như cũ đoạn tuyệt nói: "Để có được em, tôi không hối hận, lúc này, tôi thả em đi cùng hắn ta, đó vẫn là yêu em, nếu tôi muốn cố chấp giữ em lại, hắn ta không nhất định ngăn cản được tôi, em hiểu chứ?"
Ngữ Quân giương lên khuôn mặt tươi cười, "Anh sẽ không lại làm như vậy đâu."
Anh ta cũng cười, ôm cô, ở bên tai cô nói: "Tạm biệt, bảo bối của anh."
Ngữ Quân chuyển người sang phương hướng Lâm Mặc Khôn đang chờ đợi, đi hai bước rồi, vẫn là quay trở lại, nghĩ nghĩ, nói với anh ta: "Lăng Lan lúc ấy xảy ra tai nạn xe cộ được đưa đến bệnh viện thì đã hấp hối, cô ấy một mực chờ anh, cô ấy là nhìn thấy anh lần cuối cùng mới tắt thở. Lời sau cùng cô ấy nói với em, cô ấy không trách anh."
Ngữ Quân nhìn đôi mắt đen thâm thúy của anh ta, "Cô ấy nói cô ấy yêu anh."
Lăng Lan cả đời đau khổ, không có được sự coi trọng và yêu thương của cha mẹ, bọn họ hầu như đều bỏ qua một bên sự tồn tại của cô ấy, Lục Văn Xuyên là người đầu tiên khi cô ấy phạm sai lầm thì sẽ giống như một trưởng bối trong nhà mà trừng phạt cô ấy. Loại quan tâm để ý này, cho dù là làm một quân cờ bị lợi dụng, cô ấy cũng muốn có được, cô ấy rất lưu luyến mỗi lần sau khi bị phạt xong được anh ta ôn nhu che chở, loại ấm áp này tựa như thuốc phiện từng chút một ăn mòn cô ấy, không ai có thể thay thế được địa vị của anh ta trong trái tim đã cạn khô tình cảm của Lăng Lan. Rất nhiều người trong chúng ta không thể lý giải được, nhưng mà, tình cảm có khi chính bản thân nó đã là một câu đố khó giải.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngợp trong vàng son - Edit (SP văn - M/F) - Hoàn
Tiểu Thuyết ChungTruyện được edit từ bản convert của KhangNinh https://www.wattpad.com/story/43512606-ng%E1%BB%A3p-trong-v%C3%A0ng-son-m-f-sp-%C4%91%C4%83ng-l%E1%BA%A1i