Chap 14: Giờ của nước mắt

3.2K 182 23
                                    

Xẹt!

-Mọi người!

Điện thoại chợt rung lên trong túi quần. Là Ritsu!

-May quá! Cuối cùng cậu cũng hiện lên rồi!

-Các cậu, chúng ta bị lừa rồi! Kayano và Kanzaki không hề bị nhốt ở đây. Họ bị bắt đến Yokohama!

-Haha! Giờ tụi bay mới biết à! Cả ông thầy quái dị của chúng mày cũng ở đấy đấy!

-K...Koro sensei?!

-Giờ thì tránh đường. Nếu không 1 nhát thôi con bé này sẽ thăng thiên đấy.

Hắn kề sát con dao sắc lạnh vào cổ Megu. Cô có thể cảm nhận được sự đau rát. Hình như chảy máu rồi. Nhìn sắc mặt cậu ấy là hiểu.

Isogai thấy vết máu trên cổ Megu, cậu thấy tim mình chợt thắt lại. Cậu lo cho cô à? Chắc vậy. Cậu không muốn nhìn cô đau đớn. Cậu không muốn cô gặp nguy hiểm. Giờ cậu có thể làm gì nhỉ? Liều chết xông tới cứu cô? Không! Lựa chọn đó rất tồi. Sao bây giờ tự nhiên cảm thấy mình vô dụng thế chứ. Ngay lúc đó, một bàn tay đặt lên vai cậu.

-Chiba...?

-Hãy làm những gì cậu cảm thấy là vì cậu ấy. Coi như là vì cậu ấy đi.

Hình ảnh nụ cười của Hayami lại xuất hiện trong đầu cậu. Có lẽ nên cho anh chàng này biết điều đó.

Isogai nhìn Chiba. Cậu mỉm cười. Quay ra nhìn mặt tên bắt cóc. Ánh cậu thay đổi hẳn.

Ánh mắt chứa đầy sát khí đây mà.

-Mà... Mày dừng lại!

Tên đó không tính đến trường hợp này. Một tay vẫn kề dao vào cổ Megu, một tay hắn rút súng ra. Chĩa về phía cậu.

-Isogai!! Đừng!!

ĐOÀNG!!

Isogai khuỵu xuống trước mắt Megu. Cô muốn lao ra với cậu nhưng mà đã bị kẻ này khống chế. Cô không muốn vì cô mà cậu bị thương. Isogai! Như vậy không đáng đâu

...

-Chỉ vậy thôi hả?

Trước sự kinh ngạc của mọi người, Isogai khom người đứng dậy. Cậu ôm vết thương ở bụng, mặt nhăn nhó mỉm cười:

-Có chết, nếu ngươi muốn đưa cậu ấy đi thì phải đi qua xác của ta!!

Megu thực sự đổ rồi đấy. Cô không muốn cậu chịu đau nữa. Nói như vậy có khi cậu đang đưa tay về phía cô và nói rằng "Đến bên tớ nào" vậy. Nếu đúng như vậy, thì...

Cô còn băn khoăn gì nữa chứ?

-Mày vẫn chưa chịu dừng lại sao?!!

ĐOÀNG!!

Một viên đạn nữa trúng bụng cậu. Đau thật đấy. Ăn hai viên kẹo đồng rồi. Chắc sau chuyện này phải bắt đền Megu thôi.

-Nè Megu... sau chuyện này chắc cậu phải lo cơm nước cho nhà tớ rồi.

Ui cha~~ Cậu ta thật là... Giờ phút này mà cầu hôn sao(*) Nhưng mà... lãng mạn thật đấy. Trên mặt mấy bạn lớp mình đã xuất hiện váng hồng rồi. Còn Megu. Cô cúi đầu, cười một nụ cười hạnh phúc:

(Ansatsu Kyoushitsu Fanfic) Chúng Ta Là Một!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ