Chương 1.

1.3K 31 3
                                    


Vĩnh viễn chẳng thể tưởng tượng nổi cái cảm giác long trời lở đất là như thế nào cho đến một khắc kia. Có lẽ chỉ có thể diễn tả bằng 8 chữ , " hai thế giới thiên nhân vĩnh cách " ( thế giới của hai người mãi mãi cách xa nhau như trời và đất)

Sau khi Từ Châu Huyền gõ một dòng chữ trên bàn phím , liền ngồi rất lâu ở đó , không nhúc nhích gì , đôi mắt u tối và thấu suốt chẳng có lấy một tia sáng .

Thời gian như đã dừng lại, đến tận lúc người bên cạnh đứng lên làm chiếc ghế bị đẩy ra , tạo thành một tiếng ma sát kéo lê chói tai , giờ khắc yên tĩnh mới bị phá vỡ .

Điện thoại di động có tin nhắn .

" Châu Huyền , mau mau đến trường học của cậu báo danh đê, có trai đẹp đấy "

Châu Huyền khép laptop, đeo túi xách đi ra khỏi thư viện.

Từ xa xa trong hội trường của đại học C, giọng nói trầm ổn của một người xuyên qua khe cửa vọng ra ngoài. " Du lịch sẽ làm cuộc sống của mọi người thay đổi trên rất nhiều khía cạnh, lòng người sẽ ngày càng rộng lớn hơn, Đồ Trung ra đời với mong muốn tạo ra tiền lệ , khách du lịch có thể dùng chữ viết của mình truyền lại nhiệt tình và yêu thương cho những người khách du lịch khác."

" Học trưởng Phác , là bạn học với nhau, nếu như chúng tớ tới Đồ Trung phỏng vấn thì sẽ có nhiều cơ hội hơn phải không?" Một nữ sinh dưới đài tiếp lời và mạnh dạn đặt câu hỏi .

Phác Xán Liệt  trên đài vẫn duy trì nụ cười nhợt nhạt, tròng mắt thâm thúy nhìn xuống dưới , lời nói ôn hòa lịch sự , " Lúc nào cũng hoan nghênh ." 

Dưới đài vang lên một chặp tiếng vỗ tay.

Từ Châu Huyền đứng sau cánh cửa phòng hội trường, tìm kiếm nơi đang phát ra âm thanh, liền nhìn rõ người đàn ông trên đài. Công nhận là trai đẹp! Cô kín đáo tìm kiếm một bóng dáng khắp nơi, chỉ thấy cô ấy đang ngồi hàng thứ nhất, mà lại còn đang ngồi cạnh lãnh đạo trường.

" Đẹp trai thật đấy!" Hai nữ sinh bên cạnh bàn luận xôn xao.

" Sao mẹ tớ không sinh tớ sớm hơn 4 năm nhỉ? Thế thì tớ có hi vọng rồi."

" Bây giờ có đường tắt chẳng phải là càng tốt hơn sao?"

" Cũng đúng thật, mà này , sao lại chẳng có ai hỏi vào vấn đề quan trọng thế nhỉ?"

Từ Châu Huyền nghiêng đầu nhìn bọn họ, tò mò hỏi, " Vấn đề nào cơ?"

Lúc đó có 1 nữ sinh đứng dậy, " Học trưởng , em có 1 vấn đề, cũng là điều mà 80% nữ giới có mặt ở đây muốn biết..."

Sảnh hội nghị chợt yên tĩnh .

" Học trưởng , anh đã có bạn gái chưa?"

Khóe miệng Châu Huyền giật giật , cô xoay người đi ra ngoài .

Người dẫn chương trình vội vàng tiếp lời, " Được rồi, thời gian đã hết , 1 lần nữa cảm tạ Phác sư huynh đã mang đến cho chúng ta buổi diễn thuyết hôm nay."

[ EDIT/ ChanSeo] Chuyện người không biếtWhere stories live. Discover now