Chương 10

827 59 4
                                    

- Thuốc chưa đóng nhãn sao?
- Zkilico chưa được viện hàn lâm khoa học cho phép sản xuất vì sự nguy hiểm của nó. Công dụng làm ổn định tinh thần, giảm ức chế thần kinh và căng thẳng não bộ. Nhưng chỉ có ng có hệ thần kinh điều khiển trung ương não bộ cực tốt mới sử dụng được, còn người bình thường sẽ rất dễ rơi vào tình trạng hoảng loạn dẫn đến phát điên.
- Cậu chủ đang định nghiên cứu cách chế tạo à?
- Không. Là ta tìm thấy trong tay của cậu bé!
- Cậu bé? .... Không phải thuốc chưa dk phép sản xuất sao? Cậu bé lấy ở đâu ra được chứ?.
- Đó mới là điều ta đang suy nghĩ. Gần hết thế giới này chưa biết đến loại thuốc Zkilico. Muốn có nó chỉ có thể thông qua viện hàn lâm. Và giá thuốc của loại thuốc chưa được chấp nhận sử dụng thì ko dễ thở chút nào. Chưa kể đến ko phải ai cũng giao dịch dk với viện hàn lâm, ngay cả với ta cũng là khó khăn lớn.
- Vậy cậu bé làm sao có được?
- Cũng có thể lấy từ chỗ 2 anh của ta. Nhưng, 1 trong 2 anh của ta sao lại phải sử dụng loại thuốc nguy hiểm này? Và tại sao, cậu bé ấy biết về công dụng của thuốc? Nếu cơ thể cô bé sử dụng được loại thuốc này...thì là cả 1 vấn đề khiến ta suy nghĩ...
---------------------------------------------------------------------------
" – Bảo bối của ba thích đọc sách sao? Ba ra thư viện công cộng mượn vài cuốn truyện cổ tích nhé?
- Không cần ạ.
- Vậy vài cuốn về khoa học?
- Không cần, con đọc hết sách ngoài thư viện ấy rồi.
- Vậy sao? Ba thật vô tâm. Không biết con trai ba thông minh đến thế. Hôm nay cô giáo gọi cho ba, bảo con ở lớp quá xuất sắc, cô muốn con chuyển lên cấp trung học cho vừa tầm. Con đã tự học tất cả sao?....
- Ba ồn quá! Con đang đọc sách...

- Ôi bảo bối 8t của ba, ba ôm cái nào...
- Con ngạt thở mất!
- Lớn lên con sẽ thông minh như mẹ con.
- Không phải như ba sao?
- À... cả ba nữa, hahaha...
......
- Seungri này? ba yêu con lắm.
- Ba sến quá!
- Ba rất rất yêu con, ba cũng rất rất yêu mẹ.
- Đã xảy ra chuyện gì với ba à?
- Ba có thể... phải đến 1 nơi rất xa....
- Ba xuất cảnh sao?
- Không... là đến 1 nơi...nơi có mẹ của con....
- Ba...ba nói gì vậy...?
- Con trai ba rất hiểu chuyện nên ba mới nói. Con cũng biết phải không? Công việc ba làm vô cùng nguy hiểm.
- Ba muốn bỏ con sao?
- Không! Không phải! Ba muốn ôm con mãi.... Nhưng ba cũng phải có trách nhiệm với việc mình làm.
- Ba quên là mẹ đã ra đi thế nào à?
- Ba không quên!
- Vậy ba quên lời hứa của chúng ta? Đến 1 bờ biển xây 1 ngôi nhà gỗ nhỏ. Con tin là mẹ cũng đang đợi chúng ta ở đó.
- Ba xin lỗi. Xin lỗi cục cưng của ba.... Ba chưa bao giờ giữ được lời hứa cả....
- Vậy giờ ba giữ lời hứa đi!
- Ba yêu con nhưng ba không thể rũ bỏ tất cả
- Ba mẹ rất ích kỉ....
- Ba xin lỗi.... Ba phải đi bây giờ. Con trai yêu của ba ngủ ngon nhé....
- Sáng mai tỉnh dậy..... có phải con sẽ không thấy ba nữa....?
- Ba...nhớ mẹ con lắm. Có lẽ ba sẽ gặp được mẹ, ngủ ngon con yêu....
- Con.....yêu....ba.....yêu cả mẹ nữa.....
........
- Ba mẹ không muốn thấy con khóc phải không? Lúc trước, ba mẹ chắc mỏi mệt nhiều, còn bây giờ, 2 người đang hạnh phúc lắm, phải không?....... Dù chỉ còn mình con trên thế giới này, con cũng sẽ ko khóc..... Sẽ có 1 ngày, con thực hiện được ước mơ của ba mẹ..... sẽ có 1 ngày....

----------------------------------------------------------------------------------------

Seungri chợt bừng tỉnh, mồ hôi lấm tấm trên trán. Thỉnh thoảnh những kí ức lại hiện về trong giấc mơ, những kí ức cậu không thể quên nhưng cũng ko hề muốn nhớ

[ Thiên Thần Bóng Đêm - Cover Fic ] - NyongtoryWhere stories live. Discover now