Chương 57

523 31 14
                                    

Tất cả các con mắt chú ý lên màn hình, nơi thiết bị định vị từ vệ tinh bám sát theo chiếc xe chở hàng. Từ lúc di chuyển tới giờ không có 1 bất ổn nào.
Top vẫn điều khiển hướng đi bằng cách ra lệnh qua thiết bị nghe. Trước mặt anh là màn hình laptop với bản đồ thành phố. Ji Yong được lệnh cùng tham gia điều khiển đường chuyển hàng, nhưng anh không chú ý lắm, vì Top tỏ ra không cần cậung sự và vì Ji Yong cảm giác đã có chuyện gì xảy ra...
...
Trước cửa phòng chứa hàng, 2 tên đàn em của Top đang vô cùng tập trung đứng canh. Bỗng, chúng thấy từ đầu dãy hàng lang, 1 kẻ mặc áo choàng đen đang tiến lại. Chúng lập tức cảnh giác, tay chạm vào khẩu súng bên trong áo và chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng khi sắp tới gần, kẻ mặc áo choàng lại ngẩng đầu lên, không hề có ý giấu khuôn mặt mình dưới vành mũ.
- Chẳng phải là người tình của cậu chủ sao?

- Cậu ta đến đây làm gì vậy?
Chân Seungri bước vội tới và khuôn mặt cậu biến sắc nhanh chóng.
- Cậu làm gì ở đây? Cậu sao vậy?
- Có 1 kẻ mặc áo đen, hắn đã đánh ngã quản lý Wind!
Giọng nói đã nhẹ và dễ chịu của Seungri, thêm chút sợ hãi cần bảo vệ làm bất cứ gã đàn ông nào cũng phải rung động.
- Đừng sợ, không sao đâu ! Cậu thấy quản lý ở đâu?
- Phía... phía kia!
- Tôi biết rồi! - tên cảnh vệ quay lại nhìn tên còn lại - Thông báo cho quản lý Sheeply và yêu cầu điều thêm người tới đây! - Rồi hắn guồng chân chạy đi luôn.
Tên đàn em ở lại rút bộ đàm định liên lạc với Sheeply. Hắn không quên nhắc Seungri
- Cậu nên về...

Họng hắn nghẹn lại vì Seungri vừa tháo chiếc lưỡi trai ra.
Tên đàn em nuốt khan.
- Nếu cậu không về phòng...
- Thứ gì kia?
Hắn quay đầu theo hướng chỉ của tay Seungri , chưa kịp nhận ra chẳng có gì phía đằng sau cả thì 1 mũi tiêm đã xuyên vào cánh tay hắn, 2 giây, hắn ngã xuống.
Dù là những tên được đạo tạo và rèn rũa chuyên nghiệp nhất trong đám đàn em của Top, thì vẫn không thể bình nhiên trước 1 người con trai đẹp, nên gọi là... chủ nào tớ đấy.
Không để mất thêm thời gian, Seungri quay người, đối diện với cánh cửa bảo mật bằng an ninh JPA. Tay cậu đưa lên chạm vào mảng tường ngay cạnh tay nắm cửa, rồi đẩy nhẹ. Cậu đang dự đoán về chế độ bảo mật, trong JPA có 2 loại, hoặc mật mã 8 kí tự hoặc quay số. Là quay số! Chế độ này sử dụng cậung nghệ quay bánh răng. Mỗi lần quay chuẩn sẽ đẩy các bánh răng quay, cho đến khi khóa khớp được vào chỗ hõm trên đường quay của bánh răng cuối cùng. Nhiều nhất là 3 lần thử, trước khi hệ thống báo kẻ lạ đột nhập.
Seungri khẽ chạm 3 ngón tay lên con quay trên bảng cảm ứng, tay kia cùng lúc đeo lên tai thiết bị nâng tầng số âm thanh. Cậu có thể nghe rõ tiếng bánh răng chuyển động khi quay số, chỉ cần các bánh răng kẹt và quay ngược thì sẽ quay số hướng ngược lại.
Tạch! Khóa đã mở sau 2 phút! Cái đầu và đôi tai nhạy bén giúp Seungri không mấy khó khăn để làm việc. Khóa đã mở nhưng muốn cửa mở thì còn công đoạn cuối cùng: kiểm tra dấu vân tay. Chỉ vân tay của ông chủ và 2 cậu chủ được chấp nhận. Seungri lấy từ trong túi ra vật mới nhận, là 1 chiếc găng mỏng như giấy ăn và trong suốt như thủy tinh. Cẩn thận nhất có thể, cậu đeo vào tay phải mình. Năm đầu ngón tay của chiếc găng in dấu vân tay của Top! Seungri đặt bàn tay lên bảng cảm ứng kiểm tra.
Màn hình hiện đỏ con chữ "Match"! Cửa chầm chậm tự động mở. Seungri bước nhanh vào phía trong...
Căn phòng khá rộng, nhưng hàng chục thùng hàng đã xếp lấp mất nửa diện tích. Seungri cần nhanh chóng kiểm tra bên trong thùng chứa hàng là gì. Cậu phải quay lại và ra khỏi cửa trước 2 phút, nếu không cửa sẽ tự động đóng và hỏi lại mật mã. Nếu bảng cảm ứng phía ngoài dùng chế độ quay số thì chắc chắn bên trong là mật mã 8 kí tự. Mà chỉ 3 lần thử tìm được dãy mật mã đúng trong 40320 dãy số có thể có thì không khác gì lên trời hái sao!
...
- Này! Này! TỈnh lại đi!
Tên đàn em lay mạnh kẻ đang bất tỉnh phía trước cửa phòng canh gác.
- Mày sao thế? Tỉnh lại đi! Liên lạc được với quản lý Sheeply chưa?
Có bước chân người đến, tên đàn em ngẩng đầu.
- Chúng tôi được lệnh thay phiên gác.
- Nhận được thông báo rồi sao? Vậy tôi sẽ đưa tên này đi.
Hai tên mới đến nhanh chóng phát hiện ra cửa phòng chứa hàng đã được mở và đang để hé. Chúng liếc nhìn nhau trong tích tắc..
...
- Không thể nào! - Seungri lục tung 1 thùng hàng và chỉ thấy những hộp thuốc lá hạng sang. Không lẽ Kwon Hyun Suk cho bảo mật cẩn thận 1 kho hàng toàn thuốc lá?

- Có lẽ chứa heroin - Seungri tự nhủ, nhưng cậu cũng cảm thấy dù là hàng chứa heroin để bán lậu đi nữa thì cũng không cần thiết tốn sức lực đem về khu biệt thự và bảo mật đến thế này.
Tạch!
Seungri giật mình quay lại, nhận ra cửa phòng đã bị khóa. Cậu đoán là đã có người làm vì cùng lắm mới chỉ hơn 1 phút từ khi cậu vào. Không hề mất bình tĩnh, bộ óc phức tạp bắt đầu hoạt động... Nhưng dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi thứ mùi khó chịu xốc vào cánh mũi Seungri. Cậu cảm giác như nghe tiếng xì của khí ở đâu đó, mùi khí rất nặng và khó chịu. Seungri lập tức lấy tay bịt miệng và mũi khi đôi mắt thấy giữa căn phòng, 1 bình ga mini đang mở van.
Seungri đá bình ga lăn đi, ra xa cậu. Không còn cách nào khác, nếu ở đây thì chưa đầy 30 phút cậu có thể chết vì khí ga, cậu phải làm liều!
Bảng cảm ứng hiện ra trước mắt Seungri. Đúng như cậu đoán, là chế độ mật mã 8 kí tự. Chọn 1 dãy số trong 40320 dãy số thì xác suất là quá cậu, nhưng hiện tại Seungri không tìm ra cách nào khả thi hơn. Cậu đưa tay bấm số... Nhưng!
Cơ thể Seungri bỗng sững lại. Một tay cậu chống lên tường. Có lẽ phải đến 1 tuần rồi từ lần phát cơn trước trong thang máy. Nhưng tại sao nó toàn đến lúc cấp bách thế này?!
Seungri ngồi phịch xuống đất, tay giữ chặt lấy ngực và cố thở đều. Nhưng mỗi lần hít thở, khí ga lại xộc vào cánh mũi, tràn vào khoang miệng...
Seungri ngày càng khó thở, mỗi lần cố hít vào thì mang theo cả khí ga, càng làm đường hô hấp tắc nghẽn hơn. Người cậu tím tái dần... và cậu ngất lịm đi trong phút chốc...
...
Cách phòng chứa hàng hơn 10, Sheely đang đứng nhìn 2 tên canh gác. Hắn nhìn giờ và quyết định bước lại phía chúng.
- Quản lý! - Hai tên đàn em hơi cúi đầu
- Người của ai đây?
Một tên liếc nhìn tên kia ra ám hiệu:
- Người của cậu hai ạ!
- Quản lý Wind đâu?
- Nghe nói đã bị 1 kẻ đột nhập tấn cậung, chúng em tới để hỗ trợ người của cậu Top.
- Tránh ra đi, tôi cần vào kiểm tra hàng.
- Quản lý nói gì thế, chúng em được dặn căn phòng này chỉ cậu cả và cậu hai được vào.
- Nhưng đang trong tình huống khẩn cấp, các ngươi còn định dạy bảo ta sao?
- Không phải có ý đó. Nhưng căn phòng này quả thực quản lý có muốn cũng không vào được đâu!
Một suy nghĩ lưới qua đầu Sheely... "là an ninh JPA"
- Các ngươi cần phải học lại cách cư xử đi! - Có vẻ khó chịu, nhưng Sheely buộc phải quay người và bước nhanh đi...
Có gì đó không bình thường, nếu thật là kẻ dưới của cậu chủ thì hiếm kẻ nào dám xấc xược với quản lý như vậy...
...
Seungri chợt tỉnh, điều đầu tiên cảm nhận được là không khí nặc mùi ga. Cậu không nhấc nổi cánh tay lên, cơ thể đã dã dời, có lẽ do khí ga hơn là do bệnh phát cơn. Cứ thể này cậu sẽ không trụ nổi nữa... Cậu cần ra khỏi đây và cần thuốc ngay bây giờ!!
...

[ Thiên Thần Bóng Đêm - Cover Fic ] - NyongtoryWhere stories live. Discover now