Chương 7.

2.7K 230 33
                                    

Baekhyun đọc đến dòng cuối lập tức cúi gập người ho ra một búng máu, bởi vì cái tên "Troll không phải bản chất,..." kia đối với cậu vô cùng quen thuộc, ngoài thằng nhãi chim lợn Kim Jongdae thì không ai có cái tên biến thái như vậy! Hay lắm! Sau khi bán đứng bạn bè, cậu ta vẫn còn dám mò lên diễn đàn bình luận, kể chuyện này nọ. Có nên đoạn tuyệt quan hệ với cậu ta từ đây không?

Vốn đã định quên cái lễ khai giảng đáng hận kia đi mà sống thật tốt, không ngờ đến tận hôm nay lại vinh dự nằm trong Top của diễn đàn nọ, thực ra chuyện cũng đâu có gì, có phải đám người kia kích động quá rồi chăng?

Baekhyun buồn bực nhìn ra ngoài cửa sổ, nhớ tới trận cười của toàn bộ học sinh trong trường ngày hôm qua liền khẽ rùng mình một cái...

Khi đó Chanyeol đứng trên bục cao hỏi cậu thấy câu nào trong bài phát biểu của cậu ấy xúc động, quả thực không biết trả lời ra sao? Cả bài phát biểu dài như vậy cũng chỉ nghe được câu: "Tôi là Park Chanyeol". Vì lúc ấy quá bối rối lại thêm hàng trăm con mắt đang nhìn chòng chọc vào mình, cuối cùng thảng thốt nói ra một câu ngu ngốc nhất trên đời:

- Tôi,... tôi xúc động,... vì..., câu nói ... "tôi là Park Chanyeol".

Kết quả đương nhiên hứng thêm một tràng người ầm ĩ từ bốn phía xung quanh. Cười cái gì chứ? Ai quy định không được xúc động ở phần giới thiệu tên?? Bộ các người xem một tập phim, đạo diễn yêu cầu phải khóc ở đoạn nào các người mới khóc ở đoạn đó sao? Thật quá vô lý!

Chuông điện thoại trên bàn đột nhiên reo hai tiếng, màn hình hiển thị ba chữ Kim Jongdae rất rõ ràng, vừa nhìn thấy dòng chữ kia quả lựu đạn trong lòng giống như bị gạt chốt, nhấc máy định ngoác miệng mắng chửi thằng nhãi bội nghĩa kia một trận nhưng thật không ngờ bao nhiêu câu "hoa mĩ" còn chưa kịp phun ra đối phương đã tắt máy.

Baekhyun ở trên ghế rơi vào trạng thái chết lâm sàng, sự việc diễn ra quá nhanh khiến đầu óc không kịp thích ứng, ... hình như,... hình như vừa rồi có nghe loáng thoáng Kim Jongdae nói cái gì đó, là câu "xin lỗi" có phải không?

Này là mình đang mơ sao? Kim Jongdae lại biết mở miệng nói câu đó sao? Không đúng! Nếu cậu ta muốn xin lỗi vì đã làm cậu mất mặt trước bao nhiêu người thì phải xin lỗi từ hôm qua rồi, đây là xin lỗi về việc gì?? Baekhyun trong một thoáng cảm nhận được mây đen đang kéo đến, giơ ngón tay lẩm bẩm bấm đốt, trong lòng bỗng có dự cảm không lành.

Còn đang băn khoăn bấm đốt xem quẻ, chiếc điện trên bàn lại mạnh mẽ rung lên, lần này không phải Kim Jongdae mà là một số máy lạ.

Không xong rồi! Không phải Kim Jongdae nợ tiền đám đầu gấu du côn nào đó, rồi đưa số của cậu cho họ, kết quả là họ gọi điện tới đòi nợ đấy chứ?? Đây lẽ nào là lý do cậu ta xin lỗi mình sao?

Suy nghĩ này cũng không phải không có căn cứ. Ngày trước Kim Jongdae vì thiếu tiền mua quà sinh nhật cho Baekhyun cũng đã từng chạy khắp xóm vay tiền của mấy em nhỏ cấp một, sau đó không đủ tiền trả, cậu ta lại xui đám nhóc đó đến gõ cửa nhà cậu đòi tiền, Baekhyun lúc đó không biết làm sao đành đập lợn móc từng đồng tiền lẻ để trả, kết quả bị mẹ phát hiện, nghĩ cậu còn nhỏ đã đi lừa tiền người khác làm người ta phải đến tận nhà đòi nợ, cuối cùng bị đánh cho sưng mông.

Đâu là quá khứ? [Chanbaek]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ