Ánh mắt Ngô Thế Huân nhàn nhạt rơi vào trên người Kim Mân Thạc.
Cái liếc mắt quét qua rất nhanh, trong đôi mắt thăm sâu của Ngô Thế Huân ẩn chứ ý cười, cậu trai này rất thú vị, ít nhất vẫn còn biết, tới nơi này cần phải ăn mặc như thế!
Có điều, ăn mặc kiểu đó, quả thật rất không thích hợp để đá người! Theo Ngô Thế Huân nghĩ như thế.
"Cậu là ai hả?" Có lẽ cô gái xinh đẹp có gương mặt lạnh lùng ở bên cạnh Kim Tuấn Miên cũng ái ngại đến thân phận mình, dù có bực mình không vui nhưng vẫn giữ được phép lịch sự tối thiểu nên có, "MG là nơi mà ai cũng có thể vào sao?"
Giọng điệu rõ ràng mang theo sự giễu cợt, cô gái nhìn Kim Mân Thạc từ trên xuống dưới, vẻ khinh bỉ nơi đáy mắt càng nhiều hơn, cô ta quay đầu lại nhìn Kim Tuấn Miên, trong đôi mắt như sắp phun ra lửa.
"Tôi có thể vào được hay không, không cần cô phải bận lòng, về phần tôi là ai...." Kim Mân Thạc hừ lạnh một tiếng, không nói gì chỉ chuyển ánh mắt sắc bén sang phía Kim Tuấn Miên, chỉ bấy nhiêu tất nhiên mọi người ai cũng đều hiểu.
Người đến nơi này, ai cũng là nhân vật có lai lịch, hôm nay đến để bàn chuyện hợp tác làm ăn, nhưng không ngờ có kịch hay để xem, trong giới thượng lưu, chuyện xấu xa bí mật thì nhiều vô số kế chứ không hề vinh quang sáng sủa như vẻ bên ngoài, thế nhưng ai nấy đều thích xem người khác bị bẽ mặt và lấy đó làm trò vui.
Cô gái bên cạnh Kim Tuấn Miên là Tống Mạn Ni, tổng giám đốc của tập đoàn điện tử Đức Tín, cũng là cấp trên của anh ta. Hiện anh ta chẳng qua chỉ là một quản lý nho nhỏ của bộ nghiệp vụ ở Đức Tín, hôm nay đi bàn chuyện làm ăn, nhưng người sáng mắt đều nhìn ra được mối quan hệ mờ ám của hai người.
Vẻ mặt Kim Tuấn Miên lúng túng, vội vàng đứng dậy, hạ thấp giọng nói với Kim Mân Thạc: "Mân Thạc, tôi còn đang bàn chuyện làm ăn, cậu về trước đi!"
"Anh không đi?" Trong giọng nói của Kim Mân Thạc càng tăng thêm sự lạnh lẽo, thấy Kim Tuấn Miên do dự, lửa giận trong lòng cậu như bùng phát, không nói hai lời tiến túm lấy cánh tay Kim Tuấn Miên bẻ ngược ra sau lưng, sau đó dùng sức hất vung lên....
Động tác làm liền một mạch, nhanh đến độ chưa ai kịp phản ứng thì đã nghe được tiếng "Bịch" vang lên.
"Ối...."
Cơ thể bị ném qua vai rơi thẳng xuống mặt đất, truyền đến tiếng kêu đau đớn thảm thiết của Kim Tuấn Miên.
"Tuấn Miên!" Tống Mạn Ni kinh hãi vội vàng đứng dậy đi tới xem Kim Tuấn Miên.
Nhưng ngoại trừ Tống Mạn Ni, ánh mắt của những người ở đó đều dừng lại trên người Kim Mân Thạc!
Phác Xán Liệt trợn to hai mắt, liên tục chắc lưỡi hít hà, vừa định nói gì đó với Ngô Thế Huân thì phát hiện người ngồi ở bên cạnh đang chau nhẹ hai đầu lông mày.
Ngô Thế Huân khẽ nheo mắt thầm nghĩ: Chẳng lẽ cậu trai này không hề có chút ý thức rằng mình đang gặp nguy hiểm sao? Hay cậu cho rằng đó chỉ là chuyện bình thường?
"Kim Mân Thạc, cậu đúng là đồ điên!" Kim Tuấn Miên bò dậy, anh ta thật không ngờ Mân Thạc lại dám ra tay đánh mình ở ngay trước mặt nhiều người như thế, thế cho nên anh ta cũng bất chấp mặt mũi, đằng nào cũng bị mất mặt rồi, chỉ vào mũi cậu rống lên, "Hiện tại tôi sẽ nói luôn cho cậu biết, tôi sẽ không đi về với cậu, về phần Tiểu Đại, cậu ta như bây giờ tất cả đều do cậu tạo ra!"
"Anh có giỏi thì nói lại một lần nữa!" Kim Mân Thạc nghiến răng, ánh mắt trở nên tối tăm.
"Tôi sẽ nói cho cậu biết, người mà tôi thích là Mạn Ni!" Kim Tuấn Miên nói xong liền ôm chầm Tống Mạn Ni vào lòng.
"Đồ cặn bã!"
Kim Mân Thạc rất tức giận, giơ tay định tát vào mặt Kim Tuấn Miên, nhưng mới đến nửa đường thì cổ tay cậu bất ngờ bị người khác giữ lại, ngay sau đó, truyền đến giọng nói trầm thấp thong thả, "Muốn được đàn ông yêu thích, thì cần phải nên dịu dàng một chút."
Kim Mân Thạc muốn rút tay về nhưng sức lực của người đàn ông đó rất lớn, sắc mặt cậu bỗng lạnh đi, cơ thể bị sự cảnh giác theo thói quen nghề nghiệp thúc đẩy, không thèm liết mắt nhìn người đó là ai đã nhấc chân nhắm ngay vị trí hiểm dưới thân của người đàn ông đá tới....
YOU ARE READING
(Edit - SeMin) Chinh phục vợ yêu
Hayran KurguTác giả: Thương Tiểu Ly Editor: bomi-ssi "Người đàn ông vứt cậu lên giường lớn, ánh mắt lạnh lẽo như muốn xuyên thủng linh hồn cậu. Anh ta lấn người đè xuống, trong thoáng chốc xỏ xuyên qua cơ thể cậu gian ác cười lạnh, "Tôi sẽ nhổ hết từng cọng gai...