Chương 85: Tang chứng, vật chứng

260 17 2
                                    

Trương Hằng không phủ nhận đến đây vì Trịnh Tú Nghiên, Trịnh Tú Nghiên cũng không phủ nhận đã ước hẹn với Trương Hằng ở hậu hoa viên, tựa hồ như thể không cần hỏi lại ngọc bội cùng bài thơ tình kia thì cũng có thể phán định hai người có tội rồi.

Lâm Duẫn Nhi yên lặng nhìn Trịnh Tú Nghiên, nhất thời không thể hiểu được "ước hội" ở đây là ý tứ gì, cũng không biết được cái gọi là "hò hẹn" giữa Trương Hằng và Trịnh Tú Nghiên là bắt đầu trước hay sau khi các nàng ở bên nhau? Mà Trịnh Tú Nghiên và Trương Hằng lại không có một câu biện bạch đối với chuyện này, nàng là không thể biện bạch, hay thậm chí không nghĩ tới việc đó? Ngồi xổm xuống, nắm tay Trịnh Tú Nghiên, nhẹ giọng nói: "Tẩu tẩu, người nói thực với bọn họ đi, người không có quan hệ gì với Trương Hằng."

Trịnh Tú Nghiên thấy lệ quang trong ánh mắt Lâm Duẫn Nhi, đáy lòng tê rần, nắm chặt tay nàng, lại ngoan tâm nói: "Việc này ta tự biết đúng mực, Duẫn nhi, nàng không cần quản."

Từ Liễu Thanh cũng sợ Lâm Duẫn Nhi nhịn không được mà nói ra chuyện các nàng cô tẩu mến nhau, rồi làm hỏng kế hoạch của mình, liền nói: "Duẫn nhi, con đến bên cạnh nương."

Lâm Duẫn Nhi thấy Trịnh Tú Nghiêncúi đầu không hề để ý đến mình, đành phải buông tay nàng, đi đến bên cạnh Từ Liễu Thanh, nhịn không được mà nước mắt rơi xuống, úp mặt lên vai Từ Liễu Thanh khóc.

Làm sao Từ Liễu Thanh lại không biết được tâm sự của nàng, nhưng không tiện khuyên bảo nên đành vỗ vỗ lưng nàng, dùng thanh âm chỉ có Lâm Duẫn Nhi nghe được, nói ba chữ: "Có nương đây."

Quả nhiên Lâm Duẫn Nhi ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nhìn nàng.

Từ Liễu Thanh hơi mỉm cười, gật gật đầu, Lâm Duẫn Nhi lập tức ngừng khóc, mục quang một lần nữa lại đặt lên người Trịnh Tú Nghiên.

Trịnh Tú Nghiên vẫn đang nhìn Lâm Duẫn Nhi, chạm phải ánh mắt nàng, lại cúi đầu. Nhìn vẻ mặt bi thiết của Lâm Duẫn Nhi, thiếu chút nữa cũng nhịn không được mà khóc theo.

Trừ Lí Cốc Lan, Tử Y cùng Trương Hằng ra, những người khác thấy bộ dáng Lâm Duẫn Nhi khóc thương tâm muốn chết, đều cảm thấy có chút kỳ quái, tẩu tẩu có người bên ngoài, như thế nào mà tiểu cô lại khóc thành như vậy? Quan hệ giữa các nàng không khỏi cũng quá tốt đi?

Từ Liễu Thanh không để mọi người nghi hoặc lâu, lấy ra ngọc bội cùng lá cây, đem ánh mắt mỗi người đều hấp dẫn lại đây, nhìn Trương Hằng, hỏi: "Trên lá cây này là chữ của Tú Nghiên, nói vậy thì ngọc bội này cũng là vật của nàng?"

Trương Hằng gật gật đầu: "Phải."

Từ Liễu Thanh lại hỏi: "Không biết Trương công tử lấy miếng ngọc bội này từ đâu?"

Trương Hằng thoáng có cảm giác tội lỗi, sau đó ngẩng đầu cất cao giọng nói: "Ngọc bội này là Tú Nghiên tặng cho ta trước khi xuất giá, đây là vật đính ước giữa chúng ta."

Sở dĩ Trương Hằng dám mở to mắt nói dối cũng có đạo lý của hắn. Hắn nhận định Trịnh Tú Nghiên còn có tình ý đối với hắn, bằng không cũng sẽ không giữ hắn ở Lâm phủ đến hôm nay, lần trước Trịnh Tú Nghiên đáp ứng gặp mặt hắn, càng thêm chứng minh ý tưởng này. Tuy rằng Trịnh Tú Nghiên nhìn như có vẻ thích Lâm Duẫn Nhi, nhưng hai nữ nhân sao có thể yêu nhau, lại sẽ càng không có kết quả tốt đẹp gì cả. Nếu nàng không thích Lâm Tử Hạo, mà còn có tình ý chưa dứt với hắn, nói không chừng cũng muốn thừa cơ hội này rời khỏi Lâm phủ, đây vốn là phán đoán của hắn, nhưng Trịnh Tú Nghiên cam chịu, không thể nghi ngờ là cho hắn thêm lợi thế, cho nên mới dám đánh bạo, nói ra lời dối trá này.

[LONGFIC] - Thay Mặt Lấy Tân Nương - (YoonSic)Where stories live. Discover now