"Cuối cùng màn kịch hay nhất cũng đến." – Vermouth với điệu cười nửa miệng và nói một câu trước khi bước ra khỏi xe.
"Hai con chuột đầu xỏ các ngươi cuối cùng cũng chịu lộ diện rồi à, Bourbon, Kir?" – Vẫn với điệu cười nửa miệng, Vermouth nói với giọng hết sức mỉa mai.
"Bà đã làm gì Conan và Haibara? Nếu bà làm thương hai đứa thì sẽ không yên đâu!" – Tuy biết bọn áo đen rất mạnh, đặc biệt là Vermouth nhưng Rena vẫn không kìm được sự tức giận đe dọa bà ta. Vermouth cố tình ra vẻ thua cuộc, bà giơ tay như muốn dụ dỗ, thách thức hai người bọn họ bắn mình và hiển nhiên bà cũng không giấu nụ cười nham hiểm đó.
"Yên tâm, ta không rảnh rỗi tới mức làm hại đến hai đứa trẻ con! Nhưng chúng rất có lợi cho ta nên ta chỉ bắt chúng làm con tin để chờ các ngươi đến đây."
Sau khi nghe Vermouth nói như vậy, Rena ngay lập tức nổ súng nhưng tốc độ bắn súng không thể so bằng với chiếc súng bắn tỉa của Chianti từ xa. Mặc dù bị bắn nhưng Chianti nghe theo lời của Vermouth rằng chỉ bắn thương FBI chứ không được bắn chết, nên Rena chỉ bị thương nhưng lại rất nặng, cô không thể đứng dậy và mỗi lần cử động thì vết thương càng đau hơn. Tooru thấy được sự tình như vậy, anh nhanh chóng bước ra che cho Rena và bảo cô mau lên xe. Anh nói với Vermouth:
"Quả đúng như tôi nghĩ, bà đã sắp đặt tất cả mọi chuyện từ trước. Từ việc hại Conan và Haibara để bắt làm con tin đến việc dụ bọn tôi đến nơi này để bị bao vây. Nhưng xin lỗi bà, nếu bà đã biết tôi không phải là người của tổ chức, cũng không phải là người hay đi theo bà, được bà tin tưởng như trước thì đừng gọi tôi với cái tên Bourbon nữa. Tôi cũng không phải là FBI nên cứ gọi tôi là Amuro" – Tooru tuy là một cảnh sát ngầm nhưng cũng từng là người rất được Vermouth tin cậy từ trước, nên anh cũng không vội vã như Rena mà tính cách của Vermouth anh cũng nắm bắt được khá nhiều.
"Được...ngươi cũng khôn ra nhiều rồi đấy Bour...à không Amuro chứ nhỉ? Được thôi, giờ ngươi muốn gì ở ta?"
"Trước hết bà hãy thả Conan và Haibara ra, sau đó tôi và bà sẽ giải quyết với nhau một trận sống còn." – Tooru rất thản nhiên nói từng câu chắc nịch và cầm sẵn súng chỉ chực chờ lấy mạng Vermouth.
"Ồ, cậu...đơn giản vậy thôi à, nhưng chúng rất có lợi cho ta, ta không muốn thả chúng ra một cách dễ dàng như vậy. Nhưng đó là một việc còn việc kia tôi chấp nhận lời thách thức của cậu. Tôi cũng không nghĩ rằng FBI cũng biết bọn ta sẽ có mặt ở buổi tiệc ngày hôm nay" – Vermouth cũng mỉa mai trả lời lại.
"Vermouth...bà vẫn là kẻ cứng đầu như ngày nào. Được, tôi tin bà cũng không nỡ lòng xuống tay với hai đứa trẻ con một cách đơn giản. Còn việc FBI biết được ngày hôm nay thì việc đó thì sớm muộn gì bà cũng sẽ hiểu vì sao. Nếu như hôm nay tôi xử lý được bà thì chắc FBI cũng như tôi không khỏi ngạc nhiên trước sự sắp đặt hoàn hảo này." – Cậu chỉ biết nhún vai, không vẻ gì là khó khăn với cậu khi đối mặt với Vermouth, bởi cậu cũng hiểu khá rõ về Vermouth nói giọng rất đơn giản nhưng chứa nhiều ẩn ý. Hết câu cậu cũng không muốn dài dòng thêm nữa, cậu giơ súng chỉ ngắm bắn Vermouth ngay lập tức.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fic DC] My Memories
FanficNguyên tác: Aoyama Gosho Sau vụ án tàu lượn, Shinichi bắt gặp hai tên áo đen đáng ngờ. Với trực giác của một thám tử, cậu không thể đứng không nhìn, dù nguy hiểm thế nào, cậu cũng phải tìm hiểu tận gốc cái cảm giác kì lạ đó của mình. Và cậu chuyện g...