5 + 6

558 33 1
                                    


Ly Khế đang muốn nói rõ đến tuột cùng nhưng Thiên Tuyền nhíu mày nhìn vết máu dính đầy đất nói: "Chúng ta tốt nhất đi mau đi, nơi đây không nên ở lâu."

Dây dưa ở đây thật không khôn ngoan, Ly Khế đem nghi hoặc áp chế theo Thiên Tuyền tiếp tục bước đi.

May mà trên đường không gặp phải Hống thú khác, Ly Khế âm thầm thở nhẹ, lại không biết kỳ thận càng gần đỉnh núi, tự nhiên càng nhiều Thiên thú thủ đạo, so với Huyền Phong lẫn Vọng Thiên Hống còn hung dũng hơn.

Hai người vòng qua sườn núi, ở một chỗ chí âm tìm được một thạch huyệt.

Thạch huyệt này cao hai trượng, bề ngoài xem ra bình thường nhưng bên trong tối đen sâu hun hút không nhìn thấy đáy, càng sâu bên trong lộ ra hàn khí dày đặc, không tầm thường chút nào.

Thiên Tuyền lật bàn tay, búng ra một phương băng lăng. Sắc bén băng lăng đi vào động như chìm vào biển rộng, hòan toàn không thấy bóng dáng nữa.

"Đại khái là chỗ này." Thiên Tuyền vừa thấy liền phát hiện manh mối trong đó, "Trong huyệt động thiết hạ Huyễn Kính pháp trận, chắc là tránh cho phàm nhân tùy tiện tiến vào."

Cái gọi là Huyễn Kính cũng tựa như nó tên, lấy Huyễn Linh bảo kính làm trung lập, chế tạo ra thế giới hư giả. Người nào tiến vào trận pháp này nhìn thấy sờ được vậy gì đều rất chân thật nhưng thực chất chỉ là hư không. Bảo kính còn có thể nhìn vào lòng người, hóa ra ký ức trong lòng, làm ra nhân tính dục niệm. Người tiến vào một khi hãm thân trong thế giới hư ảo liền khó có thể thoát ra, cứ như vậy vĩnh viễn bị nhốt trong Huyễn Kính.

Thiên Tuyền nghĩ một lát, quay đầu muốn phân phó để Ly Khế ở ngoài động nhưng Ly Khế đã biết trước ý nghĩ của hắn, thấy hắn quay đầu lại liền lắc đầu nói: "Thiên Tuyên ngươi cũng biết, ta sẽ không để ngươi đi vào một mình."

"..."

Hắn có trăm ngàn phương pháp có thể làm cho Ly Khế ở ngoài động, nhưng hắn cũng biết, với tính cách cứng rắn của lang yêu, chắc chắn sẽ tìm trăm phương nghìn kế để thoát, sau đó nhảy vào trận pháp tìm hắn. So với để Ly Khế tùy tiện vào trận thì thà đi cùng còn hơn.

Thiên Tuyền hạ quyết tâm, đọc pháp quyết hóa ra một con băng tinh tiểu tước (chim sẻ), đem nó phóng đến vai Ly Khế nói: "Này tiểu tước là do băng tinh tạo thành, không bị ảo ảnh sở hoặc. Sau khi vào trận ngươi hãy theo sát nó dẫn đường. Hãy nhớ vô luận nhìn thấy cái gì cũng không được dừng lại, một khi tiểu tước kêu lên thì có thể nói chuyện lại."

"Đã biết."

Ly Khế gật đầu ứng hạ.

Vì thế hai người trước sau vào trận. Thiên Tuyề vừa vào pháp trận liền bị hào quang chói mắt đánh úp lại, bốn phía một mảnh mông lung. Đợi quang hoa tẫn tán thì đang ở trong một điện phủ thạch thế.

Những viên gạch ngọc thạch trơn bóng như gương, trên không trung tinh hoa điểm điểm, như huyễn như thực, đụng tay vào có thể gỡ xuống mà lóe tinh quang. Trong tòa điện lớn không có trang sức xa hoa, chỉ hé ra một cái bàn ngọc thạch, bốn cái ghế dựa. Trên mặt bàn thế nhưng chỉ có một chén trà ngọc bích, cùng với ấm trà không còn nhiệt khí, trung gian còn có một bộ bàn cờ vây, quân đen quân trắng bày bố trên mặt thành một tàn cục.

Tuyền thiên biênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ