Vưu Sa thừa dịp lúc Đỗ Thao mở cửa nhanh chóng đem rượu tráo đổi, đem ly rượu chưa bị bỏ thuốc đưa lên bờ môi nhẹ nhàng ngửi trước.
Đỗ Thao ngượng ngùng đóng cửa trở về chỗ, "Ngoài cửa không có a, có phải nó rơi ở nơi khác không?"
"Không có sao?" Vưu Sa thất vọng nói, "A, ở trong này!" Lấy trong váy ra chiếc bông tai giơ lên trước mặt Đỗ Thao, "Ngươi xem, nguyên lai là rớt trong gấu quần, hại ta lo lắng một trận."
Vưu Sa đem bông tai một lần nữa đeo lên vành tai, Đỗ Thao giơ ly rượu lên, nhẹ nhàng nâng mi, ý bảo Vưu Sa cùng cụng ly.
Vưu Sa cũng không nói gì thêm nữa, đem ly rượu trên tay nhẹ nhàng cụng lên ly rượu của Đỗ Thao, ngửa đầu lên uống cạn ly rượu vào bụng.
Vưu Sa đương nhiên chú ý đến ánh mắt quan sát của Đỗ Thao cho đến khi nàng uống xong rượu khóe miệng hắn liền hiện lên ý cười khó thấy, chỉ là hiện tại ai tính kế ai? Đỗ Thao làm sao biết được chính hắn lại uống ly rượu mà hắn tự tay hạ dược.
"Đỗ tổng ngươi đi tắm rửa đi." Vưu Sa đem thân mình tựa vào vai Đỗ Thao, đưa ngón tay đánh nhẹ lên ngực hắn, dẫn đến đáy lòng Đỗ Thao một mảnh gợn sóng.
Thuận thế vòng tay qua sau eo mảnh khảnh của Vưu Sa, từ từ nhắm mắt cảm nhận mùi hương độc nhất trên người nữ nhân tản ra, trong lòng một trận vui vẻ thoải mái.
"Thời điểm ta chờ ngươi thì đã tắm rửa rồi."Hơi thở của Đỗ Thao không còn vững vàng, có một chút dồn dập, hạ thân nửa người dưới bắt đầu không nghe lời.
Vưu Sa thấy thần trí Đỗ Thao coi như vẫn còn thanh tỉnh, tựa hồ dược tính còn chưa phát tác mạnh nhất, "Ta đây đi tắm, ngươi chờ ta..." Vưu Sa cũng thật sự không muốn bị Đỗ Thao ăn thật, điều quan trọng là phải chống được dược tính phát tác của hắn.
"Ta không chờ kịp nữa, hay là hai chúng ta cùng nhau tắm?" Mỹ nhân trong lòng làm sao Đỗ Thao có thể buông tay.
Vưu Sa nội tâm thầm rủa, một đám nam nhân tại sao lại thích tắm uyên ương như thế, Đỗ Thao cũng thích, mà Sa Mộ cũng thích!
Đẩy cái tay đang đùa giỡn bên hông mình của Đỗ Thao ra, Vưu Sa đối với Đỗ Thao nhẹ nhàng nói một hơi, "Đừng có nóng vội như vậy, ở đây chờ ta, lát nữa ta sẽ cho ngươi một kinh hỉ."
Nghe thấy sẽ có "kinh hỉ" hai mắt Đỗ Thao sáng lên, vừa cười cừa phát ra uy hiếp, liên tục nói: "hảo, hảo, ta chờ ngươi, ngươi nhanh chóng một chút a!"
Vưu Sa nội tâm một trận cười lạnh, nàng quả thật sẽ cho Đỗ Thao một cái kinh hỉ, chỉ sợ hắn nhận không nổi...
Đem cửa phòng tắm khóa lại, mở vòi sen ra sau đó Vưu Sa tựa lưng vào tường lấy điện thoại ra chơi.
Cảm thấy thời gian còn không nhiều nữa Vưu Sa liền nhắn một cái tin cho tiểu Lôi.
Nhìn cước bộ lảo đảo ánh mắt mê ly của Đỗ Thao, Vưu Sa biết dược lực đã phát huy.
Đồng thời vang lên tiếng đập cửa, mở cửa kéo tiểu Lôi vào phòng, "Có mang theo vật tôi cần không?"
"Ân" Tiểu Lôi lập tức gật đầu, mở túi lấy cái máy ảnh cùng mặt nạ ra.
"Mang mặt nạ vào." Vưu Sa thấy thời điểm đã đến, cũng không lãng phí thời gian nữa.
Tiểu Lôi không có nửa điểm chần chừ, lập tức mang mặt nạ lên trên mặt. Nàng cuàng Vưu Sa hợp tác với nhau cũng rất nhiều lần , nàng biết rõ Vưu Sa sẽ không làm hại đến nàng.
Vưu Sa nhanh chóng đem tất chân xé rách, "Qua, ôm lấy hắn, làm bộ như hắn cường bạo ngươi, phải diễn cho thật giống, biết không?"
"A? Ngươi không phải là muốn ... Muốn chụp ta và hắn xxoo đi?" Tiểu Lôi hiển nhiên hiểu rất rõ dụng ý của Vưu Sa, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Vưu Sa.
Vưu Sa lạnh nhạt liếc tiểu Lôi, kế hoạch kế tiếp của mình có cái gì mà không ổn. "Ngươi không muốn?"
"Này... Nếu truyền ra ngoài thì làm sao ta nhìn mặt người ta được?" Tuy đã suy nghĩ qua nhưng lỡ phát sinh ra chuyện gì thì nàng phải làm sao a!
Vưu Sa nhẹ nhàng cười, "Nếu ngươi không muốn thì chúng ta bỏ, nhưng phải nói lại tiền thù lao lần này là 10 vạn với lại không phải ngươi mang mặt nạ sao?" Nàng tin tưởng tiểu Lôi sẽ có quyết định đúng, cơ hội kiếm tiền tốt như vậy đối với tiểu Lôi là luyến tiếc không buông tha được.
"Hảo, ta tin tưởng ngươi!" Tiểu lôi cắn rang đưa ra quyết định, chỉ với tướng mạo và dáng người nàng không tin là mình không có khả năng câu rùa vàng, hơn nữa mang mặt nạ che mặt thì ai mà biết được nữ nhân bị quay là ai.
Thân thể đang muốn hỏa thiêu đốt của Đỗ Thao không còn phân biệt được nữ nhân hắn đang ôm là ai nữa, hắn chỉ biết cơ thể đang kêu gào, liều lĩnh lôi kéo quần áo của nữ nhân trong lòng.
Tiểu Lôi hoảng sợ kêu to, "liều mạng" đẩy cái tay đang giở trò của nam nhân trên người, đè thấp cổ kêu, "Buông ta ra, ngươi cầm thú, không cần a, không cần như vậy, cứu mạng a..." Thậm chí khóc nức nở lên.
Vưu Sa không khỏi bái phục tài diễn xuất của tiểu Lôi, nếu không phải một tay nàng an bài thì nhìn vào Vưu Sa cứ tưởng Đỗ Thao thật sự hãm hiếp tiểu Lôi thật.
Nhìn vào trong ống kính một trận kinh diễm, Vưu Sa không khỏi chậc chậc lấy làm lạ, chính mình thế nhưng thật bình tĩnh mà xem xét một trận "Hiện trường trực tiếp".
Nhịn không được đem mắt hướng lên trên giường, nhìn cái tay lớn một lần lại một lần vuốt ve, thân thể bập bềnh nhấp nhô kịch liệt, da thịt gần gũi ma sát, nội tâm Vưu Sa như có một dòng nước xẹt qua, hạ thân căng thẳng, lưỡi cũng khô khốc.
Cảm thấy thân thể chính mình có điểm khác, Vưu Sa chuyển ánh mắt đi, không dám nhìn hai người đang cầy cáy trên giường kia nữa.
Rốt cục tại lúc nam nhân gầm lớn một cái thì cũng đã quay xong, Vưu Sa nhìn thành quả trong máy ảnh, ý cười trên mặt càng lớn...
BẠN ĐANG ĐỌC
Các ca ca, đừng nóng vội - Đàm Tiểu Kiều(NP,H) EDIT
HumorVưu Sa, là một nữ trùm trong giới cờ bạc, mặc danh kỳ diệu trèo lên được xã hội thượng lưu, kì thực phải đem hết các loại thủ đoạn vì cha nuôi thu thập tình báo Trà trộn vào vòng vây nam nhân, nàng thành thạo, lừa phần đông nam nhân phải vì mình thầ...