Nhớ vote, love all ❤
***---------------***
"Triệu Mặc Thần, thực ra em rất sợ."
"Sợ? Em sợ cái gì?"
"Em sợ có một ngày không còn được ở bên anh, không nhớ được dáng vẻ của anh, không còn mê luyến nụ cười
của anh...""Được rồi"
"!?"
"Sở Trầm, em đây là đang muốn ngoại tình sao?"
***---------------***
Ngày thu tháng bảy, lá vàng rải đầy những con đường, bay bay là tà theo từng cơn gió Đông Bắc. Hương sớm nửa nóng nửa lạnh, khiến người ta tưởng như còn đang rét run giữa ngày hè oi nồng.
8h sáng, căn ký túc xá số 107, Thành phố A tràn ngập một thứ ánh sáng vàng nhạt ấm áp.
"Tinh tinh..." Tiếng chuông điện thoại không thể thông thường hơn đột nhiên vang lên phá tan không gian yên tĩnh đó.
Sở Trầm đang mê mang trong giấc mộng cũng vì tiếng chuông này mà thức giấc. Tiểu mỹ nhân vừa ngủ dậy, đầu bù tóc rối. Nhưng không thể che đi cái nét xuân sắc hiếm thấy kia. Gương mặt trắng noãn, đôi mắt một dải đen thuần túy. Gò má ửng hồng, môi mỏng khẽ oán trách một tiếng. Nói chung, ngũ quan đã đạt đến độ hoàn mỹ.
Khẽ xoa xoa đôi mắt hãy còn ngái ngủ, mơ mơ màng màng nhấc điện thoại lên: "Ừm... Vâng, đúng là tôi."
Đầu dây bên kia có tiếng cười dài vui vẻ: "Trầm Trầm, là tớ, Đoàn Thẩm."
Nghe đến cái tên Đoàn Thẩm, Sở Trầm trên giường liền lập tức bật dậy, không còn chút mệt mỏi nào nói lớn:
"Đoàn Thẩm!? Là cậu sao? Sao cậu biết số của tớ?"
"Hôm trước mình về thăm nhà, nhân tiện ghé thăm bác trai bác gái, liền được cho số mới của cậu. À phải rồi, cậu đang ở khu ký túc xá thành phố A đúng không? Tớ đang ở quán cafe đối diện Dandy land, cách đó không xa, cậu qua đây liền đi!"
"Ok ok, tớ lập tức đến."
Đoàn Thẩm chính là người bạn tốt nhất của cô từ nhỏ cho đến tận những năm cấp ba. Dù là vui buồn hay những kỷ niệm ngày đó đều có mặt cô ấy... Đáng tiếc cuối năm lớp 12, cô ấy đột ngột rời đi, một chút liên lạc cũng không có, đến bố mẹ cô ấy cũng không hé miệng nửa lời. Hai đứa mất liên lạc từ ấy. Bao nhiêu lâu mới gặp lại, thử hỏi sao cô có thể không vui mừng?
Sửa soạn một chút, vệ sinh cá nhân và mặc quần áo. Sở Trầm vừa chải xong mái tóc đen nhánh mềm mại dài quá vai, liền ra khỏi ký túc xá. Những người còn lại trong phòng hôm qua ngủ rất muộn, giờ không thể mở mắt ra, còn đâu hơi sức mà quan tâm. Bà Trân trông coi khu ký túc nữ thấy cô vội vàng đi ra, chỉ kịp chào một tiếng rồi đi thẳng thì cười ha ha, tuổi trẻ phải dậy sớm mới tốt!
BẠN ĐANG ĐỌC
(HE) Từng Vì Người Mà Say Đắm
Romance"Yểu điệu" thục nữ, "quân tử" hảo cầu? Cô không phải thục nữ, anh cũng không phải quân tử. Hai người chọn nhau chỉ bởi vì đó là người phù hợp nhất, cả về tính cách lẫn gia thế. Tác giả: Bảo Bối Nhỏ Số chương: <100 Thể loại: một chút vườn trường...