Chương 18: Bắt đầu điều tra

12 4 0
                                    

Nhớ vote, Love mn nhiều ❤

   ***----------------- ***

Nơi Sở Trầm và người đàn bà kia đang đứng là nhà kho của Sở gia. Nơi này chiếm diện tích tương đối lớn, nằm ở phía Tây của ngôi biệt thự nhà cô. Ở đây căn bản chứa tất cả những vật dụng, nguyên liệu cần thiết. Hơn nữa, còn là một địa phương kín đáo.

Sở Trầm ngửi thấy một mùi hỗn tạp của nghệ tây và rượu vang, cảm thấy hơi ngột ngạt. Cô đứng dậy đẩy cửa sổ ra, đón nhận từng cơn gió bên ngoài.

Nói về người đàn bà kia, bà ta tên là Tần Nhật, mới được Hoắc quản gia chọn vào làm việc ở đây không lâu. Mà cô cần ở bà ta, là một thông tin khác.

"Bà từng nói con gái bà đang học đại học X? " Cô lên tiếng, cũng không quay đầu lại.

Tần Nhật ngẩn ra, bà ta không ngờ cô lại muốn hỏi câu này, vội vàng trả lời. "Vâng vâng, con gái của lão nô đã học ở đó mấy năm rồi. Học phí ở đó rất đắt, lão nô cũng không có biện pháp..."

"Tôi chỉ muốn hỏi bà một chuyện." Người đàn bà này nói nhiều như vậy làm gì, cô cũng không phải muốn ở đây nghe than vãn.

"Tiểu thư cứ nói."

"Tôi có chuyện muốn nhờ con gái của bà." Cô đưa điện thoại đến trước mặt bà ta. "Trực tiếp gọi cho cô ta đi."

Tần Nhật cầm điện thoại trong tay, run rẩy bấm số. Nhưng nghĩ đến điều gì, bà ta ngẩng đầu lên: "Có điều, tiểu thư cũng phải cho tôi một chút lợi ích chứ." Tần Nhật nói lấp lửng. Bà ta đoán rằng Sở Trầm muốn biết một thông tin gì đó từ miệng con gái bà, hơn nữa còn không đơn giản.

"Muốn bàn điều kiện với tôi?" Si tâm vọng tưởng. "Bà đừng quên, tôi có thể trực tiếp bắt cô ta về đây."

Hai tên vệ sỹ bên ngoài đầu đầy mồ hôi. Hai người làm việc ở đây nhiều năm, cũng một phần hiểu rõ tiểu thư. Mấy người "bảo hộ" trong bóng tối kia còn chấp chận tiểu thư mặc dù chưa tiếp xúc nhiều cơ mà. Còn muốn bàn điều kiện với tiểu thư nhà họ, không có cửa đâu!

Quả như vậy, bà ta nhìn thấy cô rõ ràng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi, nhưng ánh mắt lại sắc bén lãnh liệt, không khỏi sợ hãi trong lòng. Bà ta run rẩy nhấn phím gọi, rồi đưa hai tay cho cô, không dám ngẩng đầu lên.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia là một giọng con gái lanh lảnh, nhưng không hiểu sao lại đem đến cảm giác ảm đạm.

"Cô là A Lâm? Tôi có việc muốn nói với cô." Dài dòng không phải là tác phong của Sở Trầm.

"A? Nhưng mà có chuyện gì?" A Lâm ngập ngừng, đề phòng hỏi.

"Quán cafe X, đến đó cô sẽ biết." Sau đó cô tắt máy.

Quay lại đằng sau, cô phân phó cho hai tên vệ sỹ giữ bà ta ở lại mấy ngày, sau này còn có dịp dùng tới.

Tần Nhật tức giận nói đây là giam giữ trái phép, nhưng nhìn mấy cái ánh mắt không có thiện ý kia, đành ngoan ngoãn ở trong nhà kho vài ngày.

Sở Trầm ra ngoài, sai một tài xế Sở gia đưa cô đến quán cafe kia.

Đi được nửa đường, cô nhìn vào gương chiếu hậu, rồi nói thì thầm gì đó với tài xế. Là người làm lâu năm ở Sở gia, ông hiểu ý, chỉ thấy xe lập tăng tốc, chạy với tốc độ rất lớn lao vào con đường quốc lộ đang vô cùng đông xe. Mấy phút sau, cả cái bóng cũng không thấy.

(HE) Từng Vì Người Mà Say ĐắmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ