Nhớ vote, Love mn nhiều ❤
***-----------------***
Sở Trầm không do dự bước thẳng đến trước cửa thư phòng. Nhìn thấy ánh đèn bàn nho nhỏ đang tỏa ánh sáng vàng trầm đục qua cửa sổ kính, nhẹ nhàng gõ cửa.
"Vào đi." Giọng của Sở Hình vang lên trong phòng.
Sở Trầm đẩy cánh cửa bằng gỗ lim màu gụ khói rắn chắc kia, bước vào trong.
Cổ xưa. Đây là cảm nhận đầu tiên của mỗi người khi vào thư phòng của Sở Hình. Đúng như vậy, khắp nơi trong phòng đều là nơi cư trú của sách. Hàng vạn cuốn sách, từ xưa đến nay, đủ thể loại đều là nằm trong này. Đều là gia truyền từ hàng trăm năm trước. Hầu hết chúng đều đã đóng bụi, nhưng điều đó dường như không ảnh hưởng đến giá trị của chúng. Sở Trầm từ lần đầu được phép bước vào căn phòng này là mười ba tuổi. Năm đó, một bé gái mười ba tuổi như cô vô cùng choáng ngợp trước bốn giá sách khổng lồ dựng khắp bốn bức tường của căn phòng. Cô từng có ý nghĩ to lớn đọc hết số sách này. Nhưng hàng vạn cuốn... đây chắc là kho sách riêng lớn nhất trong thành phố A đi.
Sở Trầm nhìn thấy Sở Hình đang ngồi trên chiếc ghế văn phòng mềm mại, vẻ mặt ông đang cực kỳ hứng thú thưởng thức cuốn sách từ đời Thanh trong tay. Thấy cô bước vào, ông ngước mắt lên nhìn, kêu cô ngồi xuống.
Sở Trầm từ một góc của căn phòng lôi ra một cái ghế dựa có vẻ vững chắc, rồi mới kéo đến trước bàn, ngồi đối diện với ông.
Sở Hình nhìn con gái rượu ngồi trước mắt, ngũ quan thanh thoát yêu kiều. Đôi mắt đen tròn sâu thẳm. Cô phổng phao và xinh đẹp. Xem ra quãng thời gian gần mười năm đã giúp cô từ một cô bé trở thành một người phụ nữ trưởng thành. Cũng tốt, ông luôn bắt ép cô phải học lấy những điều khó khăn để trở nên toàn diện. Ngày đầu tiên cô đi học Taekwondo là năm bốn tuổi, ông tận mắt chứng kiến bọn họ làm như thế nào khiến mình mẩy cô đầy vết thương, xây xát đến ngất lên ngất xuống. Lúc đó, có trời mới biết ông muốn đen bọn họ đi băm thịt như thế nào. Nhưng ông vẫn phải coi như không thấy, để cuối cùng cũng đợi được một ngày này...
"Sở Trầm, con kiên quyết muốn giúp Sở Tiệp?" Sở Hình lên tiếng trước, giọng điệu không giận mà uy.
"Ba, ba hiểu con mà, đúng không?" Sở Trầm không trả lời, chỉ đặt ra một câu hỏi khác cho ông.
Sở Hình sâu kín thở dài một tiếng. Không sai, ông biết rõ con gái mình là người thế nào. Điều cô mong muốn nhất trên đời chính là được nhìn thấy người thân của mình được bình an. Để làm được điều đó, cô thậm chí không ngại đẩy người khác xuống nước. Đây coi như là một hành vi bao che khuyết điểm đi.
"Được, con làm gì ta đều đồng ý. Chỉ là nên cẩn thận một chút."
Cô gật đầu. Sâu kín trong lòng cảm ơn ông đã nuông chiều cô vô điều kiện. Hôm nay cô đã được gặp những người "bảo vệ ngầm" của Sở gia mà ông luôn cực lực che giấu với bên ngoài. Nhờ bọn họ mà cô đã tìm được vài tin tức hữu ích.
"Còn nữa, người đàn bà lúc nãy... con muốn làm gì bà ta?" Sở Hình hiếu kỳ hỏi.
"Con cần một chút thông tin từ miệng bà ta." Cô trả lời nửa kín nửa hở.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HE) Từng Vì Người Mà Say Đắm
Romansa"Yểu điệu" thục nữ, "quân tử" hảo cầu? Cô không phải thục nữ, anh cũng không phải quân tử. Hai người chọn nhau chỉ bởi vì đó là người phù hợp nhất, cả về tính cách lẫn gia thế. Tác giả: Bảo Bối Nhỏ Số chương: <100 Thể loại: một chút vườn trường...