BBN: Dạo này hình như đến kỳ rụng trứng hay sao ấy, tự nhiên lại bị cuồng trai lớp bên 😶😋😙
Tự hỏi không biết có ai không biết vote như thế nào không?
***----------------***
Thứ bảy là ngày đầu tiên của tháng, thời tiết u ám khác thường. Gần đây liên tiếp có những cơn mưa lất phất dịu dàng không ngừng rơi xuống thành phố, tắm mát những con đường vào một làn khói trầm mỏng.
Tám giờ sáng, Sở Trầm một thân áo phông màu xám trắng, quần bò rách đến cổ chân bước ra khỏi nhà. Cô cần mua sắm một số thứ cho buổi tối hôm nay- sinh nhật em gái của Triệu Mặc Thần.
Cô dùng chiếc Ferrari màu vàng pattel của bản thân đi đến khu trung tâm mua sắm. Vì không phải việc bí mật gì nên cô có thể đường đường chính chính ra ngoài mà không quan tâm đến mấy cái đuôi kia.
Nhắc đến mới nhớ, theo như cô điều tra được, Triệu Dịch cử tám người đến thám thính gần biệt thự Sở gia. Trong đó nếu Sở Hình ra ngoài thì một người đi theo, mẹ Sở một người, hai người sẽ theo dõi số người làm trong nhà. Hai người còn lại thì đặc biệt chuẩn bị cho cô. Ha ha, một mình cô mà chuẩn bị hai người đàn ông lực lưỡng, cô có phải nên vỗ tay vì sự coi trọng này không?
Nhưng bọn họ cũng không gây ra phiền phức gì cho cô, cũng không gây tổn hại đến bản thân nên cô tạm thời không cần quan tâm.
Kingdom, nghe danh rất oai, thực chất ở thành phố A lại là tên một trung tâm mua sắm. Trung tâm này hơi chếch về phía Tây thành phố, gồm rất nhiều các tổ hợp thương mại. Ở nơi này xác thực chỉ phân ra hai loại, bình dân và cao cấp mà thôi.
Bình dân là nơi bán các sản phẩm dành cho dân thường, với những mặt hàng như thực phẩm, vải vóc, quần áo, trang sức... hay KTV. Khu cao cấp cũng gần giống như thế, chỉ là những thứ ở đây đều là xa xỉ phẩm, một thứ rẻ nhất cũng mấy ngàn nhân dân tệ. Phải rồi, nhà hàng Bến Thượng Hải cũng thuộc quản lý của Kingdom, nhưng lại nằm giữa ranh giới của bình dân và cao cấp. Đây là điều trước nay chưa từng có.
Sở Trầm đi vào khu vực xa xỉ phẩm phía tay trái của lối vào. Rút kinh nghiệm lần trước, cô không quên cầm theo thẻ xanh để phòng trường hợp dùng đến.
Cô bước một vòng quanh khu này, cuối cùng bước vào một dãy nhà mang hơi hướm cổ điển. Người bán hàng nhìn thấy cô đi vào cũng không tỏ vẻ gì, làm như không để ý đến bộ quần áo phong cách hiện đại kia. Cô ta đứng ra một bên để cô đi vào tùy ý chọn đồ. Thỉnh thoảng xen vào tư vấn một chút.
Sở Trầm khá hài lòng với thái độ làm việc này, cô vốn không có thiện cảm với những người bán hàng luôn miệng chào mời, rất phiền phức.
Cô đi xung quanh tầng một của khu nhà, nơi này chủ yếu là quần áo những năm thập niên 90, cô cảm thấy dùng để tấu hề có vẻ hợp hơn. Cô không vội nản chí, bước lên tầng hai. Nơi này trang nhã hơn rất nhiều. Những tủ kính trong suốt hay những ma nơ canh đủ hình dáng đang trưng bày những bộ váy áo, xiêm y với phong cách dịu dàng nữ tính. Những đường nét họa tiết đều may rất giống nhau, nhưng nhìn kỹ thì lại không có nét tương đồng nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HE) Từng Vì Người Mà Say Đắm
Romantizm"Yểu điệu" thục nữ, "quân tử" hảo cầu? Cô không phải thục nữ, anh cũng không phải quân tử. Hai người chọn nhau chỉ bởi vì đó là người phù hợp nhất, cả về tính cách lẫn gia thế. Tác giả: Bảo Bối Nhỏ Số chương: <100 Thể loại: một chút vườn trường...