Bối Nhĩ Đóa và Đường Lật biết nhau từ thời học cấp ba, tính ra đến nay đã gần được chín năm. Mặc dù bốn năm học đại học mỗi người một nơi nhưng hai người chưa bao giờ mất liên lạc với nhau. Người bạn đầu tiên và cũng là duy nhất mà Bối Nhĩ Đóa tìm mỗi năm về quê chính là Đường Lật, đến lúc nhìn thấy Đường Lật, cô mới có cảm giác đã thật sự về nhà.
Ngay cả mẹ của Bối Nhĩ Đóa cũng phải nói: "Trong đời một người, gặp được một người bạn không ghen ghét với con khi con thuận lợi, không ghét bỏ con khi con khó khăn là điều cực kỳ khó được, con phải cố hết sức nâng niu quý trọng".
Lần nào Bối Nhĩ Đóa cũng trả lời: "Đương nhiên là phải quý trọng rồi, con vẫn luôn coi nó là bảo bối mà".
Mẹ của Bối Nhĩ Đóa nói như vậy là có lý do rõ ràng. Người nào cũng có một thời gian xinh đẹp rạng ngời nhất, ba năm cấp ba xem như thời kỳ nhan sắc đỉnh cao của Bối Nhĩ Đóa. Khi đó mặc dù cô không cao nhưng được cái mảnh dẻ, dáng người cân đối, làn da mịn màng không nhìn thấy một lỗ chân lông nào dù là nhỏ nhất, mỗi khi cười là tít mắt lại, vừa đáng yêu vừa rực rỡ. Mỗi khi cô đi qua hành lang đều có vô số nam sinh quay lại theo quán tính, ánh mắt các nữ sinh cũng không nhịn được dừng lại trên người cô.
Đó là thanh xuân tươi đẹp của Bối Nhĩ Đóa. Trong ba năm cô có thể diễu võ dương oai đó, không ít nữ sinh đã coi cô như kẻ địch giả tưởng, chỉ có Đường Lật vẫn suốt ngày hi hi ha ha chơi cùng với cô.
Ngày vui ngắn chẳng tầy gang. Tốt nghiệp cấp ba, Bối Nhĩ Đóa thi vào khoa quản lí tài nguyên nhân lực của một trường đại học danh tiếng ở thành phố N. Không biết là vì lạ đất lạ nước hay vì phát hiện chuyên ngành học không thích hợp với mình, cô thường xuyên buồn bực không vui, nhan sắc cũng dần dần ảm đạm theo tâm tình. Trong đại học N mĩ nữ nhiều như lợn con, Bối Nhĩ Đóa càng ngày càng trở nên thông thường, kết quả học tập không tốt không kém. Sau khi kết thúc chương trình thực tập năm thứ ba đại học, cô nhận rõ sự thật bản thân mình không thích chuyên ngành đang theo học nên bắt đầu tìm đường khác. May mà bình thường cô có nhiều sở thích thú vui, tính tình cũng không đến nỗi bảo thủ, có can đảm mạo hiểm, được Đường Lật ủng hộ và giúp đỡ, cô bắt đầu tự mình lập nghiệp. Cô thuê một cửa hàng nhỏ trên phố gần khu trường học ở thành phố N, mở một quán lẩu nhỏ nhắm đến khách hàng học sinh sinh viên, cầm cự được một năm rưỡi thì đầu hàng.
Trong một năm rưỡi gian khổ từ khi mở quán đến khi dẹp tiệm, bởi vì bố mẹ không tán thành, Bối Nhĩ Đóa gặp phải phiền phức hay khó khăn gì đều không dám kể khổ với họ, đối tượng dốc bầu tâm sự duy nhất chính là Đường Lật, Đường Lật đã cùng cô vượt qua những tháng ngày đau khổ đó.
Hôm Bối Nhĩ Đóa từ thành phố N về, Đường Lật tự mình đến ga tàu đón cô, mang theo một chiếc cánh gà bọc giấy thiếc, cười hì hì nhìn cô.
"Quê hương vẫn là tốt nhất. Phong cảnh quen thuộc, ngay cả bạn cũ cũng vậy". Đường Lật nhét chiếc cánh gà vào tay cô, hoan nghênh cô về nhà.
Khi đó Bối Nhĩ Đóa gật đầu trịnh trọng, cả hai mắt và trái tim đều nóng lên vì câu nói đó.
Trong đời có một người bạn như vậy là may mắn của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đũa Lệch Dễ Thương - Sư Tiểu Trác [FULL]
RomanceTên truyện: Đũa lệch dễ thương * Đũa lệch ở đây là bởi nam chính cao 1m90 nữ chính 1m60 * Tác giả: Sư Tiểu Trác Số chương: 53 Văn án Đối với cô gái đó, tình yêu là hiếm hoi như trời đất tác thành. Còn đối với anh, tình yêu là tự biết anh có thể th...