Chương 114: Anh Sẽ Quản Lý Tiền Của Em!

646 10 0
                                    


  Hạ Vãn Lộ bị anh dẫn vào studio chụp ảnh, lúc này cô mới biết ông chủ của studio này là bạn của anh, mấy hôm trước anh đã sớm cùng ông chủ thảo luận qua hôm nay sẽ tới chụp hình.

"Vì thế hôm qua anh đi ngủ rất sớm, chỉ sợ hôm nay sẽ có quầng thâm ở mắt, em nhìn xem, có hay không? Có hay không?" Anh khoe khoang đưa mặt đến gần cô, lại bị cô nhẹ nhàng dùng tay đẩy ra cười cười, "Anh nhìn lại một chút đi, cả một khuôn mặt gấu trúc!"

Đúng vậy, cô giằng co một đêm, thế nào không thành mắt gấu trúc? Đâu chỉ mắt gấu trúc, bây giờ cả người còn không tỉnh táo nữa!

Chỉ là, sau khi nhân viên studio dẫn cô đến giữa những hàng áo cưới xinh đẹp để lựa chọn thì bao nhiêu mệt mỏi cũng tan thành mây khỏi.

Chụp hình cưới, là việc cô và Thần An đã mong đợi từ lâu.

Ngay từ năm năm trước, lúc cô và anh đứng trước giáo đường "Tự mình kết hôn", Thần An đã nói, sau này anh sẽ cho cô một hôn lễ chính thức, muốn đến bờ biển chụp hình cưới, rồi lại đến thảo nguyên, chỉ là, bọn họ không đợi được đến ngày đó. . . . . .

Chụp đi!

Bất kể ngày mai cô cùng anh sẽ đi đến bước nào chăng nữa, đã từng chụp qua ảnh cưới, đối với cô sẽ không có nuối tiếc nữa. . . . . .

Nhân viên trang điểm giúp cô chọn một chiếc áo cưới trễ ngực, lộ ra cả bả vai, đến nửa phần lưng cũng hở luôn, thậm chí, có thể nhìn thấy khe rãnh trước ngực của cô ẩn ẩn hiện hiện.

"Rất đẹp! Tả phu nhân, xương quai xanh của cô rất hoàn mỹ, da lại trắng, cái áo cưới này quả thực là vì cô mà làm ra." Nhân viên trang điểm từ đáy lòng khen ngợi

Tả phu nhân? Cách xưng hô này làm cho cô cảm thấy không thích ứng kịp, thế nhưng loại cảm giác này cũng rất tốt đẹp, thật rất tốt đẹp. . . . . .

Về phần chiếc áo cưới này, chính cô cũng cảm thấy rất hài lòng, không nghĩ tới cô cũng có cúp B. . . . . .

"Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài cho Tả tiên sinh xem! Để cho ngài ấy kinh ngạc một chút!" Nhân viên đẩy cô ra ngoài.

Tả Thần An nhìn thấy một cô gái có dáng vẻ ngượng ngùng từ phòng thay quần áo bước ra, trong nháy mắt anh chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, mọi sự vật xung quanh cũng như thay đổi theo. . . . . .

Anh vẫn biết rằng cô rất xinh đẹp, tựa như một đóa hoa lài nhỏ bé, mềm mại trắng noãn, thướt tha tốt đẹp. Cái loại tốt đẹp đó, không chấn động lòng người, nhưng lại ưu nhã thanh thản, không nồng đậm xinh đẹp, lại nắm chặt lòng anh, mà hôm nay cô, đột nhiên xinh đẹp mỹ lệ như thế, làm cho anh nhất thời không thể thích ứng.

Chợt, anh nghĩ đến gì đó, tức giận hét lớn một tiếng, "Sa Lâm, đi ra ngoài cho tôi!"

Sa Lâm không biết anh đã làm sai chỗ nào, nhảy dựng lên liền chạy ra ngoài, giọng nói của ông chủ bỗng chuyển sang giận dữ, mặc dù anh lập tức chạy đi nhưng vẫn không thể nghĩ ra mình ngồi ở trong góc không nói tiếng nào như thế nào lại trêu chọc ông chủ tức giận rồi, nhưng lại không dám có nửa điểm trì hoãn.

Tất cả nhân viên trong studio không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, lại làm cho anh nổi giận như thế, bao gồm Hạ Vãn Lộ đang ở bên trong, từng người một bị anh dọa sợ tới mức ngây ngốc, giật mình đứng nguyên tại chỗ.

Anh cũng ý thức được mình quá đáng, thoáng trấn định lại, ngồi trên xe lăn phất tay một cái, "Đi đổi bộ quần áo này cho anh! Xấu như vậy cũng có thể mặc ra ngoài?"

Hoá ra là như vậy . . . . . .

Mọi người âm thầm thở ra một hơi, nhân viên đẩy Hạ Vãn Lộ về phòng thay bộ quần áo khác, lấy một cái áo cưới mới, chọn một bộ lễ phục hơi cổ điển, thoáng bảo thủ một chút, ít nhất không lộ ra rãnh giữa bộ ngực nữa, nhưng vẫn lộ ra cả lưng. . . . . .

Cho nên, khi Tả tiên nhìn thấy tấm lưng trắng nõn như sứ của cô phiếm loại ánh sáng nhạt thì chân mày thoáng giản ra nhưng nhóng chóng nhíu chặt lại, sắc mặt cũng nhanh chuyển sang xanh lòe, "Không được! Tôi nói không hợp?"

"Tả tiên sinh. . . . . . Chúng tôi studio áo cưới đều là những mẫu mã lưu hành mới nhất . . . . . ." Nhân viên không nghĩ ra Tả tiên sinh muốn là loại áo cưới gì nữa, xinh đẹp như vậy còn không hài lòng?

"Vậy sao? Tôi tự mình lựa chọn!" Người nào đó mặt đen lại ở giữa hàng áo cưới đi qua một vòng, cuối cùng, chỉ vào một bộ trong đó nói, "Lấy cái này đi!"

Cái áo cưới này, nói thật, bình thường tới cực điểm, duy nhất có một đặc điểm chính là từ cổ tới tay đều bị bao bọc kín mít. . . . . .

"Tả tiên sinh, cái này. . . . . . Là áo cưới dành cho thu đông. . . . . . Mùa này mặc, sợ rằng sẽ nổi mẫn . . . . . . Hơn nữa. . . . . . Kiểu dáng tựa hồ cũng thật không thích hợp với Tả phu nhân. . . . . ." Nhân viên cửa hàng rất là tận lực làm việc, hi vọng có thể thuyết phục được Tả tiên sinh.

Nhưng, Tả tiên sinh là quyết tâm, "Chọn cái đó đi! Cửa hàng không phải còn máy điều hòa sao? Mở lớn điều hòa một chút chắc sẽ không nổi sảy chứ, về phần kiểu dáng, tôi thấy rất tốt!"

Nhân viên không còn cách nào khác, khách hàng là thượng đế mà! Yên lặng lấy xuống áo cưới cho Hạ Vãn Lộ mặc thử.

Hạ Vãn Lộ nhìn trong gương một thân trang phục bịt kín, rốt cuộc hiểu rõ Tả Thần An là vì cái gì mà tức giận, cắn môi, đứng ở một chỗ không chịu động, cũng không chịu cùng nhân viên đi trang điểm lại.

"Thế nào? Quá xinh đẹp. . . . . ." Tả Thần An dịu dàng vỗ lưng của cô.

[Edit] Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa ĐêmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ