Chương 3: Người thứ hai

4.7K 363 84
                                    


Hôm nay lại là một ngày nắng đẹp. Cậu bé với mái tóc vàng nhạt nghĩ, cậu ngồi xuống, giở tập tranh vẽ ra bắt đầu phác họa. Cả khu rừng tĩnh lặng, khung cảnh yên bình, vô cùng thích hợp để vẽ tranh...

Soàn soạt... Soàn soạt...

Inojin ngừng tay, nắm chặt cây bút chì, nở một nụ cười 'hiền lành', xé toạc tờ giấy, thản nhiên vo lại :

"Hỏng rồi, hỏng rồi. Để xem tên ồn ào nào đây."

Nói rồi cậu đứng dậy, hướng về phía bụi cây phát ra tiếng ồn kia, vừa định xem là kẻ nào thì tên đó đã lộ diện:

"Aa, chỗ này cũng không có, chẳng biết phần bị rách đó còn ở đây không nữa. Hừm.. HẢ? Inojin cậu làm gì ở đây, giật cả mình."

Cậu nhóc giật lui vài bước vì sự xuất hiện của cậu bạn thẳng tính này.

Inojin nhìn Boruto một lúc cười, nói:

"Đang định xem tên nào ồn ào, hóa ra là phi tử nhà Nara. Này Boruto, cậu làm dâu Shikadai hồi nào sao không gửi thiệp mời ?"

"Phi tử, thiệp mới gì chứ. Nếu cậu nói bộ đồ thì, tớ qua nhà cậu ấy ở nhờ một ngày, ướt hết đồ nên mượn đỡ..."

"Hể, vậy sao, hôm qua có mưa đâu nhỉ?"

Trước ánh nhìn soi mói của Inojin, Boruto theo quán tính vô cùng thành thật trả lời:

"Cậu ấy lôi tớ đi tắm, cả hai vật lộn nên mới ướt... Ấy, không phải như cậu nghĩ đâu, đừng có nhìn tớ thế."

Với vẻ thích thú, cậu hỏi dồn:

"Cũng đã tắm chung rồi, thế chắc cũng cùng giường luôn rồi chứ gì?"

Nhớ lại chuyện tối qua, mặt cậu nhóc đỏ đến mang tai.

Inojin nở nụ cười nửa miệng, hứng thú quan sát phản ứng của cậu nhóc ngày thường luôn ngước mặt lên trời này, đưa tay vuốt dọc theo phần đầu quấn băng gạt, quan tâm hỏi:

"Làm nhiệm vụ bị thương à?"

"Khô... Không phải."

Người mà Boruto không muốn tiết lộ bí mật này nhất không ai khác là Inojin, với cách nói thẳng như ruột ngựa gia truyền đó, người vô tư như cậu còn sợ nữa, quả thật chẳng biết cậu ta sẽ nói gì, một câu của cậu ta thôi thì đừng hòng ngẩng mặt nhìn ai lần thứ hai. Vì thế, cậu nhóc lùi một bước, tránh khỏi tầm tay của cậu ta, ấp úng trả lời.

Thấy vậy, cậu nhóc kia sầm mặt xuống, hỏi:

"Không phải? Vậy là do Shikadai à?"

"Hả, à không, Inojin nè tớ có hẹn rồi nên đi trước đây."

Dứt lời, Boruto vận chakra xoay người hướng đến chỗ hẹn, bỏ lại cậu nhóc với mối nghi ngờ.

Cậu ta, đang giấu gì đó.

Không nghĩ ngợi thêm nữa, cậu nhanh chóng hướng theo phía Boruto vừa rời đi.

Shikadai tựa lưng vào cái cây tại chỗ hẹn, nhíu mày suy nghĩ

Trong thư viện không có ghi chép về loại nhẫn thuật này, nếu đây mà là thuật cấm thì... Tên nhóc kia đúng thật là chỉ biết gây rắc rối. Nếu là thật thì ngài Hokage chắc cũng không phạt nặng cậu ta đâu, mà nếu có thì  mình cố hết sức giấu cậu ta đi vậy. Haizz...

Trên đầu có cái tai mèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ