Trong phòng sách nhà Yamanaka, có người đang lục tung những cuốn sách có trên kệ lẫn trên mặt đất."Cái này... không phải, cái kia.. cũng không nốt... Rốt cuộc cái nào cũng vô dụng..."
Inojin lầm bầm nhìn đống sách bày la liệt trên đất, đưa tay nắm một bên tóc tỏ vẻ khó chịu. Chui vô cái kho đầy bụi này mà đổi lại chẳng có thứ gì cần, cậu tức tối nghĩ thầm. Rốt cuộc cái đống sách ứng xử này của cha sử dụng trong trường hợp nào vậy trời...
"Inojin, con làm gì vậy? Mẹ gọi lên ăn tối kìa."
Sai thò đầu vô phòng gọi, ngạc nhiên nhìn đống sách 'kỹ năng ứng xử' hồi đó của mình. Đứa nhóc này mà cũng có lúc phải tìm sách giúp đỡ sao. Lắc đầu nhìn nhóc nhà mình mày nhăn mặt nhó ra khỏi phòng Sai chỉ cười rồi đi theo.
Một nhà ba người ngồi ăn chung với nhau nhưng Inojin lại chẳng có vẻ gì là để tâm tới bữa ăn trước mặt, chứng kiến vẻ mặt chán nản của con mình Ino lên tiếng trêu chọc:
"Sao đây con để ý cô nào rồi hả?"
Vẫn cúi đầu nhìn đồ ăn trước mắt cậu nói:
"Mẹ này, làm sao có thể lấy lòng được bố vợ?"
Vẻ mặt muôn năm không đổi của Sai hôm nay có chút biến động cậu trợn mắt nhìn đứa nhóc nhà mình, cả Ino cũng vô cùng bất ngờ với đáp án nhận được, cô cười gượng:
"Haha, Inojin con quả nhiên là con trai mẹ nha, nào nói mẹ nghe cô gái nào may mắn thế?"
"Là Boruto."
Inojin vẫn thẳng thắn như mọi khi không hề kiêng dè bất cứ chuyện gì, cũng chẳng đợi bố mẹ phản ứng lại, cậu rời bàn nói:
"Bố mẹ không cần quan tâm con tự có cách của mình."
"Ừm vậy cố gắng con nhé."
Dù nói thế nhưng đợi bóng Inojin vừa khuất Ino đã huých vào hông Sai, nhỏ giọng nói:
"Sai, sử dụng Siêu thú ngụy họa báo cho Naruto ngay lập tức không cần biết giờ có phải là giờ làm việc hay không."
Sai chỉ trợn mắt nhìn Ino, thắc mắc:
"Chẳng phải nó mới bảo không can thiệp sao?"
Lấy tay đỡ trán Ino thở ra một hơi:
"Anh thật sự nghĩ thế sao, giúp chút thì có sao. Chẳng phải anh luôn muốn được Naruto chú ý sao giờ là cơ hôi đấy hay là anh muốn thấy Sasuke trở thành thông gia hả, cơ hội thế này anh phải nắm lấy chứ?"
"Được."
Nghe thế Sai nhanh chóng gật đầu, lấy ngay bút quẹt nhanh vài chữ rồi gửi con chim mực đi.
Trong phòng, Inojin cũng vừa quẹt xong bức thư mà cậu nghĩ là nội dung ổn nhất, không quá thẳng thắn khen vừa đủ nịnh vừa phải, thành ý, năn nỉ gì có đủ thế là cậu nhóc hài lòng để đại bàng màu của mình đi đưa thư.
Mình không tin thành quả cả ngày của mình là công cốc.
Trong lúc đó, tại văn phòng Hokage với hơn mấy tiếng đồng hồ downloading, cuối cùng Naruto mới hết đơ, cậu chậm rãi quan sát nét mặt Shikamaru, thận trọng lên tiếng:
BẠN ĐANG ĐỌC
Trên đầu có cái tai mèo
FanfictionNội dung: Có một ngày Boruto vô tình nhặt được một cuộn sách nhẫn thuật, và với cái tính phá chỉ có hơn mà không có kém ông bố mình, cậu nhóc đã có kinh nghiệm nhớ đời cho bản thân. Thật ra thì tung hint là chính. Nhân vật thuộc bản quyền của Kishim...