Chương 5: Mitsuki

4.6K 364 78
                                    


Soạt

Một bóng hình đứng trên cành cây nhìn về phía làng Lá, cậu nhóc tóc xanh cười nửa miệng cảm thán:

"Vẫn đẹp như vậy." Đứng nhìn khung cảnh một lúc lâu, cậu vận chakra hướng về phía nhà Boruto phóng tới. Đi gặp mặt trời của mình thôi.

Bên này, con trai ngài Hokage Đệ Thất đang đau đầu tìm cách giải cái nhẫn thuật đeo bám cậu hai ngày nay. Điều đáng lưu ý là dù thi triển nhẫn thuật lâu như vậy nhưng lượng chakra tiêu thụ vẫn rất ít nên không đến nỗi kiệt sức do mất chakra.

Boruto hiện tại đang ngồi rủa thầm kẻ nào sáng tạo ra cái nhẫn thuật này, cậu nhóc tức tối lăn lộn vài vòng trên cỏ:

Cái gì mà cách giải tạm thời, cái cần chẳng phải là giải hoàn toàn hay sao, kẻ tạo ra quả nhiên là có vấn đề về đầu óc, tính hữu dụng đâu chẳng thấy mà mình cũng điên thật tại sao lại cho rằng nó tuyệt chi vậy để giờ chuốc họa vào thân.

"Tức quá đi!"

"Boruto này, cậu không sao chứ?"

"Oái, hết hồn, Mitsuki à?"

Giật cả mình, cậu ta không thể bỏ cái tật bất ngờ xuất hiện hay sao, tưởng là bị lộ rồi chứ.

Boruto nở nụ cười nhìn một lượt Mitsuki:

"Mấy ngày nay cậu biến đi đâu vậy?"

"À, tớ có việc nên về làng Âm Thanh, mấy ngày tớ không ở đây có chuyện gì xảy ra à?"

"À, ừm, đúng là có chuyện xảy ra. Đúng rồi, Mitsuki cậu giúp tớ nhé, cậu rành về nhẫn thuật đúng không?"

"Hửm?"

Mitsuki nheo mắt lại quan sát Boruto, mới hai ngày không gặp mà sao cậu ta có cái gì khác khác, trên người không phải là mùi cậu ta, thứ đáng nghi nhất là băng gạt.

"Chuyện là tớ có thi triển một nhẫn thuật nhưng không giải được, để tớ giải thích."

Vừa giải thích cậu vừa tháo băng gạt, cẩn thận nhìn biểu cảm của Mitsuki. Mặt cậu ta.. tỉnh bơ, cuối cùng cũng có một người bình thường khi thấy bộ dạng này. Cơ mà chưa kịp ăn mừng bao lâu thì giọng Mitsuki vang lên:

"Có đuôi nữa thì đáng yêu hơn."

"Hả? Cậu đùa à, có đuôi thì dễ thương chỗ nào?"

Cậu nhóc tức giận vung tay đấm Mitsuki, cậu nhanh chóng tránh được, tiện thể kéo dài tay trói chặt Boruto, kéo cậu ta lại gần:

"Đừng giận, nói thật thôi, cậu còn giữ cuộn giấy đó không, đưa tớ xem nào."

"Buông ra đi, trong cặp đó."

"Chậc, hết tai rồi tới đuôi, ấm đầu hết rồi à." Cậu nhóc lầm bầm trong họng.

Cậu nhóc tóc xanh nới lỏng tay, nhặt cái cặp trên đất lên lấy cuộn giấy ra nghiên cứu.

"Bị rách phần quan trọng nhất... Boruto à số cậu cũng xui quá rồi."

"Không cần cậu nói, tớ dư sức biết, thế nào cậu có biết loại nhẫn thuật này không?"

Trên đầu có cái tai mèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ