Kim Ngưu nhìn vẻ mặt vốn nghiêm túc của cảnh sát trưởng giờ đây toàn mùi chó săn, thật sự có chút không chịu nổi.
Vậy chắc hẳn Thượng tá Bình sẽ không phải ngồi tù, có khi còn được cảnh sát trưởng mời đến khách sạn ăn chùa một bữa cũng không biết chừng.
Kim Ngưu buông lỏng tâm tình, cười ha ha hai cái với Lục Bảo Bình. Cô bắt lấy cánh tay của anh. "Cảm ơn anh,Thượng tá Bình, cảm ơn đã giúp đỡ nhân dân lao động trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng."
Kim Ngưu vừa nói xong, Lục Bảo Bình còn chưa kịp nói câu gì thì Nhân Mã đã hô to gọi nhỏ.
Nhân Mã vẫy vẫy cánh tay lớn tiếng nói với Kim Ngưu," Có câu như thế nào nhỉ, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân muốn lấy thân báo đáp."
Nhân Mã vừa nói vừa giơ khuỷu tay thọc vào bụng người đàn ông anh tuấn đứng bên cạnh.
Kim Ngưu quẫn bách cười khan hai tiếng, liếc mắt thấy tên khốn kiếp Song thiếu đang đứng dậy. Cô nhích chân đi về phía bên cạnh Lục Bảo Bình, đứng sát vào anh hơn một chút.
"Cảnh sát trưởng Chu, hình như ông đang muốn đùa với lửa thì phải?" Khóe miệng Song Tử hơi hơi giương lên, bước chân chậm rãi đi đến chỗ Lục Bảo Bình.
Một đám áo đen đứng gần đó nhao nhao nhường đường cho hắn, lần đầu tiên có kẻ dám giễu võ giương oai trên đầu Song thiếu.
Cảnh sát trưởng Chu xoay người lại, cảm thấy căng thẳng. Ở đây có quá nhiều người, Song thiếu lại đứng ở đằng sau ông, cho nên lúc ông vừa mới đến đây thì không phát hiện Song thiếu cũng đang ở chỗ này. Hôm nay đúng là tự đào mồ chôn mình rồi! Thượng tá Bình được Tổng bộ phân công đến Quân khu này lại xảy ra mâu thuẫn với Song thiếu. Hai người này đều có quyền có thế, không thể trêu chọc mà. Mẹ kiếp, phải giải quyết thế nào đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, cảnh sát trưởng Chu cũng không biết làm thế nào, chỉ có thể đứng một bên cười xòa.
Kim Ngưu thấy vẻ mặt cười đến giật giật của cảnh sát trưởng Chu, xem ra dưới tình huống như này thì ông ta không thể ra mặt nói giúp ai được rồi.Cô cũng chẳng thèm quản nhiều như vậy.Tình thế bây giờ đã hoàn toàn biến thành cuộc chiến giữa hai người đàn ông, tốt nhất là cô nên nhanh chóng chuồn ra khỏi chỗ này.
Kim Ngưu nhẹ nhàng nghiêng đầu nói với Lục Bảo Bình một câu, "Em còn ở đây thì mọi chuyện càng khó giải quyết hơn, nên em đi trước. Hôm nay thực sự rất cảm ơn anh!"
Kim Ngưu nói xong liền xoay người, nhấc chân đi về phía trước.
Đi chưa tới ba bước, tay trái đã bị một bàn tay ấm áp nắm chặt lấy khiến trái tim Kim Ngưu đập thình thịch liên hồi. Thượng tá Bình à, anh muốn làm cái gì đây?
Kim Ngưu quay đầu nhìn Lục Bảo Bình.
Lục Bảo Bình không nói hai lời, chỉ quẳng cho Nhân Mã một ánh mắt 'tự giải quyết nốt hậu quả', sau đó lôi kéo Kim Ngưu rời khỏi Thịnh Tinh, thẳng tới bãi đỗ xe của câu lạc bộ.
Cảnh sát đang bao vây xung quanh Thịnh Tinh thấy anh đi ra liền dạt về hai bên, hàng lối tiêu chuẩn, tay phải nâng lên đặt sát vành mũ chào theo nghi thức quân đội.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn]: (Kim Ngưu - Bảo Bình): Vô địch quân sủng, cô vợ nhỏ mê người (edit)
RomanceTác giả: Y Lạc Thành Thể loại: hiện đại, hài sủng, HE Converter: Ngocquynh520 Editor: Tâm Anh, sunnyhuynh Beta: Nguyễn Thanh Lê Nguồn : http://diendanlequydon.com/ Edit tại wattpad: KenHuynh244