Kim Ngưu vẫn như trước, ngồi ở ghế lái phụ. Sau khi thắt dây an toàn, cô liền tựa người vào lưng ghế, ngửa đầu nhìn mui xe, thở dài một cái thật thoải mái.
Lục Bảo Bình cắm chìa khóa xe vào ổ khóa, chiếc xe nhẹ nhàng rung lên một cái bắt đầu chuyển động.
Lục Bảo Bình liếc nhìn bộ dáng mệt mỏi của Kim Ngưu lúc này, lại nhớ đến một màn vừa rồi.
Bạn học cô bị bạn trai phản bội, Kim Ngưu lại không quản mệt mỏi đêm khuya chạy đến tòa Thị Chính chỉ vì muốn xả giận giúp người bạn kia. Hành động này của Kim Ngưu rất giống các chiến sĩ trong liên đội, bản thân mình chịu khổ cũng không sao, nhưng tuyệt đối không để cho anh em phải chịu ấm ức.
Lục Bảo Bình không lên tiếng quấy rầy Kim Ngưu, hai tay nắm lấy vô lăng vững vàng lái xe.
Kim Ngưu quay đầu nhìn Lục Bảo Bình, từ từ nói, "Có phải chỉ có đàn ông mới hiểu được suy nghĩ của đàn ông không? Bạn em đã vì Lý Xà Phu mà phải trả giá rất nhiều. Lý Xà Phu kia tuy làm bảo vệ ở tòa Thị Chính, nhưng một tháng cũng chẳng kiếm được bao nhiêu. Sau khi tốt nghiệp, hàng tháng, bạn học của em vẫn phải đưa tiền cho Lý Xà Phu. Lý Xà Phu thì tốt rồi, từ đầu đến cuối chính là một tên khốn nạn. Sao hắn không lấy gương ra mà soi xem hắn là ai, còn dám ở bên ngoài câu tam đáp tứ!"
Kim Ngưu càng nói càng tức, hai bàn tay nắm chặt thành quyền.
Lục Bảo Bình nhìn Kim Ngưu ngồi bên cạnh như một con mèo hoang nhỏ đang giương nanh múa vuốt, chắc chắn cô không biết bộ dáng này của cô có bao nhiêu. . . buồn cười lại . . . có bấy nhiêu đáng yêu.
Lục Bảo Bình không ngăn cản Kim Ngưu phát tiết tất cả những nỗi bực dọc trong lòng ra ngoài. Đợi cho Kim Ngưu nói xong, bình tĩnh trở lại, Lục Bảo Bình mới trầm ổn mở miệng, "Có đôi khi đàn ông cũng không hiểu bản thân họ đang nghĩ cái gì. Hơn nữa, anh lại thấy em nên khuyên bạn học em nghĩ theo một chiều hướng khác."
Lục Bảo Bình nói tới đây thì ngừng lại, quay sang liếc nhìn Kim Ngưu một cái.
Kim Ngưu khoanh hai tay trước ngực, thần sắc mười phần nghiêm túc. "Thượng tá Bình suy nghĩ sâu rộng, Kim Ngưu xin rửa tai lắng nghe."
Mèo hoang nhỏ đột nhiên trở nên rất dịu dàng, đâu giống với cô gái đã nguyền rủa người khác không có "tiểu kê kê".
Khóe miệng Lục Bảo Bình khẽ cong lên, sau đó, trầm thấp nói, "Đối với loại tính nết này của Lý Xà Phu, nếu bạn em ở chung với anh ta càng lâu thì sẽ bị tổn thương càng nhiều mà thôi. Đôi khi, giải quyết loại sự việc này một cách nhanh chóng có thể sẽ rất đau, nhưng là,một lần nhổ cho hết gai nhọn trong lòng. Xét về lâu về dài, chuyện này chỉ có lợi chứ không hề hại."
Kim Ngưu nghe xong, đột nhiên nở nụ cười.Tiếng cười như chuông bạc quanh quẩn ở trong xe.
"Thượng tá Bình, lời nói vừa rồi của anh đã thể hiện được ưu điểm của anh mà cũng lộ ra khuyết điểm."
Ánh trăng ngoài cửa xe như trêu chọc tản mát chiếu lên khuôn mặt Lục Bảo Bình. Toàn thân anh toát lên một loại khí phách bất phàm lại nhu hòa. Chính vì vậy, Kim Ngưu mới liều lĩnh nói chuyện với Lục Bảo Bình một cách thân mật như thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn]: (Kim Ngưu - Bảo Bình): Vô địch quân sủng, cô vợ nhỏ mê người (edit)
RomanceTác giả: Y Lạc Thành Thể loại: hiện đại, hài sủng, HE Converter: Ngocquynh520 Editor: Tâm Anh, sunnyhuynh Beta: Nguyễn Thanh Lê Nguồn : http://diendanlequydon.com/ Edit tại wattpad: KenHuynh244