chap 34 . Hết Mực Ôn Nhu

152 18 0
                                    

Một tuần sau...

Vương Nguyên ôm bó hoa tươi tắn trên tay , đôi mắt ẩn hào quang bao phủ . Trên môi là nét cười luôn đậm sắc , nhanh chóng bước đến nơi đông người nhất trong bệnh viện.

Bệnh viện hôm nay đặc biệt đông người là vì hôm nay là lễ tốt nghiệp của Vương Tuấn Khải và một số người khác.

Vương Tuấn Khải nhanh chóng nở nụ cười khi thân ảnh quen thuộc đang đến gần . Chí Hoành cùng ba mẹ bên cạnh một phen trêu chọc Vương Tuấn Khải không có tiền đồ nhưng người ta vốn không để trong tâm một mực hướng Vương Nguyên vui vẻ .

"- Tiểu Khải , chúc mừng anh!!! " Vương Tuấn Khải vẫn không nói gì đôi hổ nha anh tuấn cũng không biến mất mà giữ nụ cười nhìn Vương Nguyên không đổi .

Đến khi gương mặt Vương Nguyên đỏ lên vì ngượng mới đánh vào người Vương Tuấn Khải một cái . Không khí nơi đây đặc biệt vui vẻ , mọi người nhanh chóng lưu lại khoảnh khắc tốt đẹp này và Vương Tuấn Khải cũng không ngoại lệ.

Những nụ cười rực rỡ trên môi hạnh phúc ở đôi trẻ họ Vương không ai có thể che dấu . Vương Nguyên chợt nhớ ra điều gì đó .

Đưa tay kéo Vương Tuấn Khải đến một nơi quen thuộc . Trước mặt hồ nước long lanh gợn sóng Vương Nguyên quay đầu nhìn Vương Tuấn Khải một lúc.

Vương Tuấn Khải sau một hồi trao đổi ánh mắt ấm áp đưa tay vào túi lấy hai hai đồng xu nhỏ . Bước đến bên cạnh người trước mặt đưa tay kéo vầng trán trước mặt ấn nhẹ nụ hôn ấm vào đấy .

"- Thực may khi em vẫn còn nhớ nơi này !!!! " Vương Nguyên cười cười nhìn mặt nước nhẹ nói.

"- làm sao quên được !!!" Vương Nguyên đưa tay lấy đồng xu trong tay Vương Tuấn Khải đưa ý cùng cầu nguyện rồi ném xuống.

Vương Tuấn Khải gật đầu đưa hai tay chấp lại cầu nguyện, Vương Tuấn Khải không cầu gì nhiều chỉ mong hai người sẽ mãi mãi bên nhau.

Khẽ quay sang người bên cạnh nét cười lại lộ lên. Vương Nguyên đôi mi cong rung rung dưới ánh nắng , nghiêm túc cầu nguyện.

Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên đồng loạt ném đồng xu xuống hồ , dòng nước được lúc mãnh liệt gợn sóng.

"- Nguyên Nguyên !!! Sau này mọi chuyện chúng ta cùng nhau làm được không? " Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên rúc sâu vào lòng mình ấm áp nói.

"- đương nhiên rồi!!! " Vương Nguyên nở nụ cười gật đầu chìm vào vòng tay ấm.

------------------------------------------------------

Dịch Dương Thiên Tỷ cùng Vương Nguyên quỳ bên hai ngôi mộ từ lâu không ai đến thăm. Vương Nguyên đặt bó hoa xinh đẹp bên cạnh hai ngôi mộ mỉm cười.

"- Ba mẹ !!! Hai người biết người bên cạnh là ai không? Là ca ca của con ,là Jackson của hai người. Sau bao lâu tìm kiếm thì anh ấy đã trở về bên chúng ta . Hai người yên lòng rồi chứ ? "

Thiên Tỷ nhìn Vương Nguyên cảm thấy trong lòng đột nhiên được an ủi rất lớn , giương nụ cười ấm áp.

"- Ba mẹ!!! Thời gian qua hai người vất vã nhiều rồi . Hai người yên tâm !!! Sau này con sẽ thay ba mẹ chăm sóc cho Nguyên nhi, hai người đừng lo lắng nữa !" Vương Nguyên nhìn Thiên Tỷ trước mặt thật trưởng thành trong mắt chợt ấm áp kì lạ.

[Fanfiction Khải -Nguyên ] My Sunshine !!! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ