Chap 10 . Bên Cạnh

163 25 16
                                    

      Vương  Nguyên  chìm  vào  hôn  mê  sâu  đã  được  ba ngày  , trong  ba ngày  đó  Vương Tuấn  Khải  đều  luôn bên  cạnh  cậu  chưa  hề  rời  khỏi  quá  5 phút . Cả  quá  trình học  tập  anh  đã  hoàn  thành  tốt  nên  trưởng khoa  giám  sát  đã  không  hề  miễn  cưỡng  mà  để  anh bên  cạnh  chăm  sóc  cậu.

      Vương  Tuấn  Khải  điều  chỉnh  lại  mái  tóc  loà xoà  trước  trán  cậu  , đôi  đồng  tử  nhạt màu  khẽ  động.  Anh  ngồi  xuống  bên  giường  một  mình  tiếp  tục  độc  thoại .

        "- Nguyên  Nhi  em lười  thật  , ngủ  nhiều  như  vậy  chưa  đủ sao?  Tỉnh  giấc  anh  liền  đưa  đi chơi  có  chịu  không?  Em cứ  nằm  mãi  như  vậy  trở  nên  rất  khó  coi  a " Anh  cười  trước  con người  đang  thở  đều  đặn  lười  nhác  không  chịu  tỉnh,  đôi  mắt  ngập  tình  chưa  hề  lay  động  . Đôi  hổ  nha sinh  động  lấp  ló  sau cánh  môi  đậm sắc  ôn  nhu  . Vương  Nguyên  tỉnh  dậy  đi nếu  không  cậu  sẽ  bỏ  qua  một  khắc  đáng  giá  này  đó .

         Vương  Nguyên  một  khắc  thấy  đầu  nặng  trĩu  , đôi  đồng  tử  mơ  hồ  nhíu  chặt  . Những  đốt  tay  bắt  đầu  cử động , Vương Tuấn Khải  cảm  thấy  mình  như  hoa mắt  liền  chăm  chú  quan  sát . Đôi  hàng  mi của  Vương  Nguyên  không  hẹn  bật  mở trở  nên  mờ  nhạt  trước  khoảng  không  trước mắt.  Vương  Tuấn  Khải  không  kìm  được  lòng  nắm  chặt  tay cậu  mà  cười  xung  sướng. 

      "- Nguyên  Nguyên  em tỉnh  rồi  !!!" Vương  Nguyên  khẽ  kéo  khóe  miệng  yếu  ớt  lên  cười không  tí sắc. Cậu  vẫn  còn  rất  mệt  mỏi.  Trong  một  lúc  còn  hôn  mê  nhiều  ngày  bên  tai cậu  chỉ  có  mỗi  âm thanh  quen thuộc luôn  dịu  dàng  trầm  ấm  ở  bên  tai muốn  kéo  cậu  về  với  thực tại  , Vương  Nguyên  không  khỏi  vương  vấn  đấu  tranh  với  bóng tối  trở  về  với  nguồn  sáng  hiện  tại.

            Vương Tuấn Khải  nhanh  chóng  kiểm  tra huyết  áp  cùng  nhịp  tim cảm  giác  thở  phào  nhẹ  nhõm  xung quanh  anh nhanh  chóng.  Áo  blouse  trắng  không  ít  mồ  hôi  thấm  trong  lòng  ngực .

     "- Vương Nguyên  , em rất  không  nghe  lời  từ  nay  anh  sẽ  nhốt  em ở  lại  đây  , một  khắc  cũng  không  rời  khỏi . Cái  kia  anh  nguyện  ý  thay  em gánh vác  bây  giờ  chỉ  cần  nghỉ  ngơi  thật  tốt  có  hiểu  không?  " Vương  Nguyên  nghe  rõ  ý  tứ  của  Vương Tuấn  Khải  là  đang  lo lắng  cho sức  khoẻ  của  mình , vừa  rồi  cũng  đã  suýt  mất  mạng  bây  giờ  lại  tiếp  tục  làm  bạn  với  mùi  thuốc  sát  trùng  cả  thở  cũng  trở  nên  nặng  nề  anh  bảo  cậu  trốn  khỏi  đây  được  sao mà  cảnh  cáo.  Bất  giác  thoả  thuận  gật  đầu  chìm  vào  giấc  ngủ  nhẹ  nhàng  đang  đón  cậu. 

       Vương Tuấn  Khải  nhanh  chóng  vén  chăn  thật  kĩ  cho cậu.  Rồi  ra  ngoài  gọi  Lưu  Chí  Hoành  nói  cho nó  biết  về  tình  trạng  sức  khoẻ  Vương Nguyên  đã  tỉnh  . Mấy  ngày  qua  nó  vẫn  không  ngủ  hàng  đêm  đến  cùng  anh  chăm  sóc  cậu  , sáng  ra lại  phải  đi nghiệm  sát  phẫu  thuật  học  hỏi  kinh  nghiệm  trở  về  liền  thiếp  đi nhanh  chóng.  Nghe  Vương  Nguyên  đã  tỉnh  nó  gào  lên  mừng  rỡ  thở  phào  nhẹ  nhõm phần  nào. 

[Fanfiction Khải -Nguyên ] My Sunshine !!! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ